Đường xa muôn lối mịt mờ
Nàng ngồi quán cũ đang chờ thu sang
Dặm dài gió bụi quan san
Tình ơi sao mãi vương mang một đời
ĐI QUA MÙA NGÂU
Mùa rớt ngâu thấm lạnh vai nghiêng
Ô thước không bắc cầu hợp hội
Ta với người cứ xa vời vợi
Mùa nối mùa, ngâu cứ lạnh lùng trôi
TA và PHƯƠNG NAM
Bỏ núi và xa rừng
Xa mây trôi đầu gió
Ta về với phương nam
Luôn nhớ trời quê cũ
ĐIỀU KHÔNG THỂ HIỆN THỰC
Ta rong chơi kiếm tìm
Niềm vui quanh cuộc sống
Sao mãi là chiếc bóng
Trộn hư hao nổi chìm
KHÚC ĐÊM
Đêm nằm nghe lá ngoài sân
Đùa vui với gió ngỡ chân ai về
Cơn mưa bất chợt vỗ về
Lời ca muôn thuở buồn ghi thêm nhiều
Quán vắng
Chiều xô lệch bóng nắng
Đông về đan sợi mỏng
Giăng ngang lối em về
Quán vắng chiều mênh mông
Rơi rơi từng giọt đắng
Bàn ghế như xa lạ
Mỗi cơn gió lùa qua
Còn thoáng mùi hương thu...
No comments:
Post a Comment