Wednesday, March 1, 2023

Huy Tưởng

 
Chiều tĩnh vật
 
Chiều đã ngấm sâu dưới mái
Em nghe không chất ngất tiếng hoàng hôn giập vỡ
những cánh mây hiền giả những kè đá cam lòng
những lóng ngày tầm tã nỗi tà dương...
 
Về thôi em đêm gẫy bóng dưới mưa
cây & lá hồi còi lục diệp
biển & rừng đẹp tha thiết quá ngày mai...
 
Chiều đã khép nâu trong mắt
giọt chim gù hổ phách ngước tràn ly
hồn mộng quạnh.gió bùng xanh tĩnh vật...
 
Về thôi Em khúc âm dương đã rêu mờ trên mái!
 
 *Bundoora 05 tháng Hai 2016, một chiều rộn tiếng chim
 
Những ngày cạn gió
 
      *Kỷ niệm sâu sắc với thi sỹ Hoài khanh ở Đà Lạt thơ mộng đã lùi xa…
 
Trôi giạt mãi đợi đến ngày cạn gió
Chúng tôi về chiều đã lấm đầy tay
Những con sông dòng suối những rừng cây
Cũng thắp nốt ngọn nến vừa hụt bóng...
 
Trôi giạt mãi cũng đến ngày cạn nắng
Những giàn mây ôm sấm sét vào lòng
Chúng tôi hớp từng giọt sương nhánh ngọ
Sưởi lòng nhau năm tháng sắp về không...
 
Trôi giạt mãi trên tay vừa cạn biếc
Vang trong hồn hao hụt những tàn phai
Chúng tôi bước nghe chân mình vọng lại
Tiếng trầm buông rơi quạnh quẽ đêm ngày...
 
Trôi giạt mãi sẽ có ngày cạn thắm
Chúng tôi về ấm lạnh với tro than
Con đường cũ đã khuất về muôn dặm
Và sách đời vàng ố giở từng trang...
 

No comments:

Post a Comment

Huy Tưởng

  Chiều tĩnh vật   Chiều đã ngấm sâu dưới mái Em nghe không chất ngất tiếng hoàng hôn giập vỡ những cánh mây hiền giả những kè đá cam lò...