Tuesday, June 8, 2021

Dan Dinh Mai

 

LẠI THÁNG TƯ
Nghe tháng tư nhỏ tàn phai lên cõi rỗng
Bóng chim di vẫn biền biệt xa rừng
Đôi cánh nhỏ gieo neo cùng gió lộng
Nương mây trời, nhìn chiều rụng rưng rưng.
Thấy tháng tư phương nam đầy lửa khói
Níu thiên không tìm bóng nước hợt hời
Tà dương đỏ mịt mờ che sông núi
…Hồn bạn bè khát cháy phía xa xôi.
Tiếng tháng tư hay tiếng gào của biển
Sầu mênh mông sóng bạc dậy trùng khơi
Khép rèm mi, dòng lệ nào vừa chảy
Vào hải hà từng hạt mặn chơi vơi.
Nhặt lời ru trải lên đầu ngọn sóng
Lâng lâng vang những âm vọng nghẹn lòng
Hận thù xưa đang trên tay, hấp hối
Tia máu nào bổng chớp xé hư không.
Cuối tháng tư mẹ buồn ngồi tựa cửa
Nhìn sơn khê qua những chặng hanh hao
Trên quê hương đạn Mỹ Tàu thôi nổ
Mà đàn con còn đào bới chiến hào!
Nghe tháng tư vết thương còn mưng mủ
Vinh nhục gì? dai dẳng nửa trăm năm!
Mặc rượu đắng cứ mới hoài không cũ
Cũng vổ bầu, dốc chén tưới…lòng sân.
 
TRỞ VỀ THÔI
Xin trả lại cái buồn chưa mỏi
Nửa kiếp người vất vưởng long đong
Khăn sô quấn lên vầng máu đỏ
Tiếng ve kêu xé cánh phượng hồng.
Thôi trở về thôi mặc nắng mưa
Phí bao năm tháng thế cũng vừa
Nước non thuở ấy vầng mây nổi
Sông núi bây giờ chuyện cổ xưa.
Thôi trở về thôi đã chớm đông
Đường xưa đã khuất giữa bụi hồng
Hai bờ sinh tử cầu đang nối
Vinh nhục làm gì giữa sắc không.
Hạ nay bỏ lại lưng chừng mộng
trôi với trăng vàng đến mênh mông
Xin hát ngậm ngùi trong nguyệt lộng
Ngửa tay cho trắng chuyện tang bồng.
Giữa Ta Bà tụng câu vô tự
Nghe xàng xê cống líu hát rong
Ngộ chân như hay tắt lửa lòng.
Mây tang nhuộm trắng tầng không
Thịt da nhầy nhụa kệ giòng vinh quang.
 
Suối Nguồn
Chia ngôi rẽ lối thiên đàng
Bỏ nguồn lìa cội nhập nhân gian tình
Ngắn dài đo cuộc phiêu linh
Nước mây tha thướt khuôn hình hồng nhan
Vẽ đời nét cọ hổn mang
Nét xuôi nét ngược ngổn ngang xô bồ
Sợi nào níu bóng hư vô
Sợi nào hóa cỏ điểm mồ trần ai
Gọi chiếu chăn gợi hình hài
Trói đêm huyển hoặc vào ngày tuyền đen
Một vầng hương khói đền thiêng
Ru cơn thèm khát chia miền thịt da.
 
TIỄN BẠN
(Đời vốn đã buồn và đầu năm chẳng muốn ai buồn nên bây giờ mới đăng)
Tôi tiễn anh đi một độ đường
Trời xuân tan tác trắng màu sương
Mây nước hai phương thành hư ảnh
Chén rượu chia đôi bổng thất thường
Người đi kẻ ở lòng hoang lạnh
Góc bể đầu non luống đoạn trường
Từ đây bè bạn đành xa cách
Trùng lai xin đợi phía Tiêu Tương.

No comments:

Post a Comment

Huy Tưởng

  Chiều tĩnh vật   Chiều đã ngấm sâu dưới mái Em nghe không chất ngất tiếng hoàng hôn giập vỡ những cánh mây hiền giả những kè đá cam lò...