Monday, January 25, 2021

Cao Xuyên

 trả em tám vạn mưa buồn
anh về ngún lại con đường phượng xưa
tiếng ve nhắc buổi đang mùa
gió hè thơm thuở tóc vừa cài trâm
lòng giờ khấn nguyện lâm râm
bài thơ phượng đỏ gót chân em hồng
tan trường ta ngại đi chung
cách nhau dải lụa mà mông mênh trời
còn màu mây cũ em ơi
trông mây ngùi nhớ bóng thời xa xăm
đã mòn con mắt đăm đăm
tịt mù con mắt lá răm phương nào
mấy vần chưa kịp thôi xao
thì tâm tư vội gởi vào khói mây
có cần kiếm đó tìm đây
niềm kia chắc cũng nỗi này thế thôi. 

rơi trong chiều Huế
hạt chuông xua tiếng lệ
sóng sánh nước Hương Giang
gió nam-mô Thiện Thệ
 
Cố Đô phai ngấn buồn
tạnh mưa ngàn chớp bể
sư già về thảo am
Ngự Bình sương lặng lẻ
vẹt gót niềm du phương
bụi đời trong đến thế!...
chẳng biết anh về Huế
hay Huế đang về anh
Phật nở nụ cười xanh
trong anh trong Huế.
 
giáp mặt nửa sát na
kẻ lại biệt người qua
gió ơi sao chẳng kìm chân lá
sót chút tàn thu cũng gọi là...
 
Hình như đời quá điêu linh
Câu thơ về trốn trong tình gái trai.
Giấy đau nhìn bút thở dài:
Còn ai lắng tiếng gươm mài dưới trăng!
 
Bút lộng tài hoa bươm bướm bay
Tờ hoa ngan ngát ý sum vầy
366 Đài hoa Việt
hương sắc ngàn năm để...tối nay...
 
đời xế trăm năm tàn
quờ tay tìm kỷ niệm
đụng một trời tro than
ơi! thời gian... thời gian...
trôi vèo không dấu vết
ô! bước cuối trên đàng
đưa ta vào cõi hết.
 
đêm qua em về thăm
chỉ trong mơ thôi nhé
sáng ra sao ngờ ngợ
đâu đây mùi tóc quen!
 
Lời thề cỏ may
Ngày em hai mươi tuổi
Trăng lấp ló đầu thềm.
Cỏ may vương lối nhỏ
Lời thề tan trong đêm.
 
thời gian quờ quạng
cố thoát bàn tay thu
cây kia còn dăm lá
run run trong sa mù.
 
trong khu vườn cô phụ
từng cánh mai lụi tàn
còn chút xuân ít ỏi
xin gượm nhé thời gian!
 
mẹ đây mà nhớ mẹ
tháng năm nào điêu linh
lìa quê hương lánh giặc
quảy con ngày sơ sinh!
 
sương khói đo chiều thăm thẳm nhớ
quày hôn kỷ niệm ngát bâng khuâng
niềm mai thê thiết dài tay vói
nỗi cúc gầy thu luống ngại ngần!

No comments:

Post a Comment

Huy Tưởng

  Chiều tĩnh vật   Chiều đã ngấm sâu dưới mái Em nghe không chất ngất tiếng hoàng hôn giập vỡ những cánh mây hiền giả những kè đá cam lò...