Túy nguyệt tàn đêm gọi cố nhân
Ta say giọt rượu giữa phong trần
Trăng khuya tỏa bóng soi dòng nước
Tha thướt dáng nàng ánh nguyệt tan
....Người hỡi ta say bỗng khóc cười
Vắng nàng ta khát mộng chung đôi
Đêm nay trăng hẹn người viễn xứ
Gió vuốt ve buồn ta đơn côi
.....
Chén rượu chung tình ước mai sau
Thì thôi quên hết những thương sầu
Nhớ thương chi nữa vùng biển cạn
U uất qua màn rộn vó câu
.....
Trăng ngả nghiêng hồn ta ghé thơ
Người ơi lệ úa khóc trăng mờ
Hoa vùi lá rụng qua biển nhớ
Mây cuốn gió tàn đêm vẫn mơ ....
MỘT
CHUYỆN TÌNH - Nguyễn Thị Thanh Lưu
Ôi những khoảng trời xanh thiếu thốn
Ngực rỗng thông thống gió lùa
Ngày đi nhịp nhặt thưa
Như nhịp tim đã lỗi từ độ mùa tàn lá
Biết ta chẳng là gì của nhau
Mà khi trời gió cả
Lòng tay se khô vẫn bịn rịn nhớ những
đường vân
Ngấn nắng trên tay
Theo chiều xuống nhạt dần
Nếp nhăn trên môi nàng khô hoảnh
Ngày tàn tắt
đôi vai xuôi giá lạnh
Gió mang mang câu chuyện cũ không lời
Nàng quay đi
Se thắt bóng mặt trời
Không ai biết chuyện gì xảy ra
Khiến đôi môi nàng cười
Mà buồn thương ướt trên bờ mi lụa
Vào những ngày trời rỗng xanh
Tôi chẳng còn thấy nữa
Bóng nàng trong gương tôi
BÀI
CA TUYỆT VỌNG 2 - Nguyễn
Thị Thanh Lưu
Trong những giấc mơ tiêu mục
trơ lại mình tôi
Không có chồi hi vọng nào
Mọc lên từ vũng lầy đen đặc của đổ vỡ
Trái tim nghẹt thở
Giãy giụa buồn
Trong hố tối kí ức muộn phiền
Tôi rã rời hơi thở cuối
Đám bụi suy tư thuở hồng hoang hấp hối
Sự sống mê man trong những xác hồng cầu
Này tôi
Tôi ở đâu?
Dưới những đám mây tan rữa
Những ý nghĩ về hạnh phúc rời bỏ tôi đi
Dưới bầu trời tan vỡ
Đôi tay tôi chẳng còn gì
Tôi tuyệt vọng nghĩ về những đóa hoa đã
từng nở
một vài khi
Trong lòng tôi những ngày u tối
Những đóa hoa dịu dàng quá đỗi
Sao chỉ khiến lòng buồn thêm?
Xin em
Nếu tôi có quên
Hãy nhắc nhớ tôi rằng
Chúng ta rốt cùng cũng chỉ là đám cỏ
Những mảy bụi nhỏ nhoi
Thảng hoặc sáng lên dưới ánh mặt trời
No comments:
Post a Comment