Wednesday, August 26, 2020

Trung Chinh Ho 9

Đừng vội - Em đi một nữa thu tàn tạ - Giã biệt cố đô - Một làn hương - Nỗi buồn sa di - Như không - Một lần với Huế - Ngày đã vàng thu - Thần Kinh thương nhớ - Thôi thế ngày trôi như sóng - Tương tư chiều - Về


ĐỪNG VỘI
Đừng vội đi em nhé đời ta còn mấy bữa
Khoảnh khắc nào đang gọi phía cơn đau
Hãy níu lấy khoảng trời xanh như lá
Còn lại chút tri âm cùng năm tháng trổ màu

EM ĐI MỘT NỬA THU TÀN TẠ
Em đi.mấy đận thu vàng úa
Bao nỗi thương chờ xanh biếc tôi
Nhớ nhau đến tận trăng tròn khuyết
Còn vết hằn đêm mộng thất thanh
Em đi.mưa cũng âm mùa lạnh
Chảy xuống ngày trôi những ước mơ
Nắng không đủ ấm mùa nhan sắc
Tàn nụ hoa gầy nhạt phấn hương
Em đi.gió trở chiều vô lượng
Nhuộm tím hoàng hôn một lối về
Trăng treo nửa mảnh đêm trầm tưởng
Soi chẳng vừa nhau giữa suối mê
Em đi.đối bóng ngày xa lạ
Ngó xuống đời nhau cơn bão vây
Buồn tôi dong ruỗi mùa chăn thả
Năm tháng về theo một ngõ này
Em đi.một nửa thu tàn tạ
Một nửa tôi thành một nửa ai.

GIÃ BIỆT CỔ ĐÔ
Chạm bước lên chiều mưa xứ Huế
Giọt buồn rơi lạnh xuống dòng Hương
Mỏi mắt Vân Lâu.mờ bóng núi
Tiễn người.chưa cạn chén quỳnh tương
Một ngả chia ly.sầu muôn hướng
Nỗi lòng gửi lại đất Thần Kinh
Vẳng khúc Nam ai hồn say tỉnh
Gió bụi đường mây.khuất cổ thành
Giả biệt rồi em.ơi cố đô
Mai còn qua.mấy nẻo thương chờ
Áo em có tím trời cổ tích
Tím cả hồn ta.tím cõi thơ
Mây trắng dang tay chiều núi Ngự
Trường Tiền em có đứng chờ nhau
Sương khói Bao Vinh chồn chân bước
Ta về.sỏi đá chạm hồn đau
Huế ơi.xin thốt lời giã biệt
Cũng một lần nhau.mộng Thuý Kiều
Thôi em.đã lỡ câu vàng đá
Hẹn đến muôn trùng.một Huế yêu
Huế ơi.mưa đã xanh màu mắt
Ta bước đi. hề. tiếng đất reo.

MỘT LÀN HƯƠNG
Chân neo miền tối sáng
Tay níu sợi vô thường
Đêm qua bờ hư thực
Ảo diệu một làn hương

NỖI BUỒN SA DI
Cầm tay chiều hành khất
Ôm nỗi buồn sa đi
Đi qua ngày bụi cát
Trên dấu mòn chia ly

NHƯ KHÔNG
Soi vào nhau một bóng
Thở vào nhau một dòng
Kề vai cùng nhật nguyệt
Có nhau mà như không.

MỘT LẦN VỚI HUẾ
Khi về.em đã sang sông
Mà trong tôi Huế còn nồng nả hương
Ơi em Đồng Khánh mùa thương
Nhuộm tôi tím cả chiều vương vấn chiều
Khi về.nắng đã tan theo
Biết thôn Vĩ Dạ còn hiu hắt chờ
Về đâu chiếc nón bài thơ
Còn xanh nỗi nhớ.còn thờ thẩn tôi
Khi về mưa đã qua đồi
Áo em trắng cả một trời phù vân
Ngùi thương đoạn khúc Nam bằng
Sống sao cho hết một lần Huế ơi.
Khi về. một nửa tôi rơi
Còn tôi một nửa bồi hồi chia xa.

NGÀY ĐÃ VÀNG THU
Ngày nắng ốm đang lần bước vào chiều
chỉ còn cơn mưa trái ngang ở lại
Mùa thu đang sắp xếp từng chiếc lá
những chiếc bay vào vô ngã
những chiếc còn say mơ lắc lẻo trên cành
Cây chẳng còn xanh..
Anh ở nơi nào trời thu đang ngộp gió
Đường ta đi còn sông ngăn núi trở
Nỗi buồn ân cần đã mấy lượt chia nhau
mà một mùa yêu đã chết tự hôm nào..
Ngoài kia, cơn mưa đã xé rách một mảng trời
xua đi đám mây đang mơ về một ngày nắng mới
Ơi, mưa thắt thẻo điều gì mà lang thang ngoài nội
Có phải nắng cũng tiếc chiều nên treo thầm sợi nhớ ngoài hiên
Em cố giấu chút hương sắc muộn màng về soi lại bóng đêm
Bài cổ khúc không lời ru niềm đau mọc nhánh
Trăng khuya đã bỏ đi vào hiu quạnh
Chỉ còn lại mình em với sương tuyết phủ quanh đời
Tiếng chim lạc bầy gọi bạn đã khan hơi
Xin được tiễn một lần thu vào phế tích
cho những ước mơ võ vàng xanh lại giữa rêu phong.

THẦN KINH THƯƠNG NHỚ..
Một lần trầm tư với Huế
Mà thương nhớ đất Thần Kinh
Phế tích rêu mờ Cửu Đỉnh
Lòng tôi trên ấy nguyên xanh..
Áo tím theo ngày biền biệt
Nhớ nhau mấy nhịp Trường Tiền
Em gửi lên chiều Thiên Mụ
Hồi chuông đọng chút tình riêng..
Khâm Thiên Giám Đường lối cũ
Ngõ về Đại Nội chia xa
Biết có còn nhau.tiễn biệt
Buồn tôi ký gửi Đông Ba..
Tôi cất vào đêm nỗi Huế
Dòng Hương vẳng tiếng gọi đò
Điệu Lý mười thương tơ lụa
Quàng vào ký ức thơm tho..
Trăng vẫn còn thương tiếc nguyệt
Soi vàng góc phố.đêm xưa
Vân Lâu gác sầu qua bến
Người về gửi gió cho mưa..
Lạc bước qua miền lá cỏ
Thầm thương mắt Huế trong veo
May còn có em để nhớ
Ngàn thu áo tím...tôi chờ.

THÔI THẾ NGÀY TRÔI NHƯ SÓNG
Chào thôi giã từ khát vọng
Mấy mùa oan trái đẩy đưa
Những vết đau mềm sỏi đá
Lăn trầm theo dấu u mê
Chào thôi ngùi trông mắt lệ
Cũng đành một cuộc phân ly
Bốn mươi năm dài.vẫn thế
Bên trời mây trắng.còn bay
Tạ từ lòng thôi quay lại
Con tim mù lối thiên đường
Thôi thế lòng như bụi cát
Gửi vào nằm tháng mù sương
Chào nhau chút tình độ lượng
Đi qua tâm bão đời này
Thôi thế vàng thêm mắt lá
Người về như gió chiều nay
Thôi thế ngày trôi như sóng
Đành quên mấy nỗi sông dài.

TƯƠNG TỰ CHIỀU
May là đời có em đây
Cho tôi yêu hết ngày đầy tháng vơi
Lỡ mùa rớt trái mồng tơi
Gieo neo đến cạn một thời hoàng kim
Tiếc con cá lội lìm kìm
Qua bao con nước nổi chìm mà thương
Cũng đành cỏ vẫn chờ sương
Vẫn tôi với bóng buồn tương tự chiều.

VỀ..
Về.ru lại mộng
Trên ngày tháng vơi
Còn đây bến đợi
Thấy buồn ta trôi
Về.chân gối mỏi
Lạc mất tên đường
Người xa vạn dặm
Dốc đời mù sương
Về.theo gió muộn
Cuốn tình bay đi
Mộng còn hư tưởng
Nhặt lấy câu thề
Về.soi bóng mẹ
Bếp lạnh chái hè
Lần theo nội cỏ
Úa gầy chân đê
Về.trăng đã xế
Trên thềm đá xưa
Đau mòn cánh võng
Ru đời chưa nguôi
Về trông dáng núi
Đời đã như mây
Trôi vào vô tận
Một bóng hình ai
Hồn ta đã gọi
Trên đoạn đầu đài.


No comments:

Post a Comment

Huy Tưởng

  Chiều tĩnh vật   Chiều đã ngấm sâu dưới mái Em nghe không chất ngất tiếng hoàng hôn giập vỡ những cánh mây hiền giả những kè đá cam lò...