Tuesday, October 20, 2020

Nguyễn Hàn Chung

 Đôi mắt - Lăn - Ngoại - Người tình - Giọt tiễn - Không chờ đợi nữa - Thắp người đã khuất - Tứ đại kỳ nữ

ĐÔI MẮT
Mắt nàng tôn nữ rêu thành quách
Đắng đót lòng ta một cố cung
Hắt hiu hiu hắt vàng đông lạnh
Chưa gặp nàng sao bỗng nhớ nhung.
 
LĂN
Em bây giờ chẳng có ai
Còn anh có hạt lệ dài lăn theo
Lăn hoài nên nỗi cô liêu
Biến ra nghìn hạt mưa chiều héo câm.
 
NGOẠI
Mình không nhớ ngoại của mình
Lại đi nhớ ngoại của tình nhân xưa
Ngoại mình đã hóa gió mưa
Từ khi hạt bụi còn chưa nên hài
Thôi thì chẳng ngoại của ai
Ngoại chung là của cả hai đứa mà
Ngày em túm tóc đuôi gà
Tóc anh như rễ tre già đem phơi
Ngoại như tiên lão trên trời
Bát canh mướp đắng chùm tơi cá chuồn
Chúng mình nháy nhó nhau luôn
Núp sau lưng ngoại lén hun chớp lòa
Ngoại đi chẳng dám khóc òa
Ghé vai anh cõng ngoại ra cánh đồng
Em tang trắng níu tay chồng
Phục tang cho ngoại trong lòng anh thôi
Ngoại em thành ngoại anh rồi
Không ai biết được ngoài đôi đứa mình.
 
NGƯỜI TÌNH
Vừa thánh thiện vừa hồ ly
Vừa nửa tiện tì vừa nửa tiên cô
Đến khi vùi xuống đáy mồ
Chắc chi anh đã nam mô ráo tình.
 
GIỌT TIỄN
Ta tiễn em đi cầm một giọt
Vùi sâu trong khóe mắt mi nàng
Dù chẳng bao giờ nghe tiếng thốt
Giọt vùi thầm đọng tới hoang mang.
 
KHÔNG CHỜ ĐỢI NỮA
Chờ nhau mà tới trăm năm
Thì xương rã mục còn hăm hở gì
Nghe ta nói một lời đi
Sao không náo động biên thùy nát tan
 
THẮP NGƯỜI ĐÃ KHUẤT
Tôi không đắp chiếu cho nàng
Tôi khiêng thơ tới nhà quàn xin thiêu
Tro tàn nút chặt trong niêu
Mốt mai về xứ rong rêu bạn bầu.
 
TỨ ĐẠI KỲ NỮ
Mưa không ướt đất Trùng Dương
Tôi nhìn tôi vách nhớ thương Túy Hồng
Mèo đêm Thụy Vũ mênh mông
Vòng tay Nguyễn thị Hoàng trong học trò.

No comments:

Post a Comment

Huy Tưởng

  Chiều tĩnh vật   Chiều đã ngấm sâu dưới mái Em nghe không chất ngất tiếng hoàng hôn giập vỡ những cánh mây hiền giả những kè đá cam lò...