Friday, December 4, 2020

Trần thị Triều Dương 2

 

Từng nấc thang cuộc đời bài 1

I

Từ heo may cánh chim bay
Vó hồng ngàn dặm nỗi ngày xanh xao
Vùng hoang bão cát lao đao
Chim trời gãy cánh, qua mau một đời
Đưa chân đi không một lời
Có con sóng dữ tiễn đời nhau đi
Lời ân tình đó thầm thì
Thời thôi ba tấc còn ghi ngàn đời
Cát vàng tình cũng ra khơi
Châu thân úa mục rã rời tích xưa
Nỗi âm u giọt hương thừa
Còn miền đất củ sớm trưa võ vàng
Nầy thinh không gửi cho chàng
Nỗi ngày mệt mỏi, hai hàng lệ khô
Đắn đo tình cũ hư vô
Một lời đưa, một lời chào, vẫy tay
Ư thôi một kiếp heo may
Người về người cũng theo ngày thênh thang
Xác thân rửa mục bàng hoàng
Từ trong nấm đất võ vàng tình si

II

Theo con sóng vỗ lao đao
Nước lên từ buổi hư hao ngục tù
Một miền trầm tích thiên thu
Ngửa tay nhặt trái miên du cho đời

III

Nầy chung thuỷ, lời một lời
Sao đem gian dối phỉnh phờ đời nhau
Nước sâu sông vẫn xanh màu
Cỏ vương lối mục, còn sầu vất vơ.

IV

Rống lên cho tan lời thơ
Giọt hồng nhỏ xuống ơ thờ thinh không
Lối về dấu củ mênh mông
Từ hư vô đó gió bồng tóc xanh

V

Vàng lên tình đã mong manh
Ngày về ngày cũng long lanh giọt buồn
Hai tay thả nhẹ tình buông
Nghe mưa đổ xuống về nguồn đất xưa

VI

Tình si một chút hương thừa
Bầy chim én đến đổi mùa thênh thang
Hồng môi tà áo lụa vàng
Lụa vàng tình cũng theo nàng thiên thu.

VII

Mở to đôi mắt đã mù
Thả tay cho lõng ngục tù thanh xuân
Hoa nồng từng cánh bâng khuâng
Võ vàng một nỗi, nửa vầng tóc khô

VIII

Xin cho nhau một lời thề
Thắp lên ngọn nến, não nề còn không
Ta còn ta, tình còn nồng
Trên sông tuấn mã bụi hồng ruổi rong
Đi về hai tay thong dong
Đỏ con mắt nhớ tình hong môi cười
Cho đời nhau màu rạng ngời
Hai chân bước tới đỡ đời nhau đi

IX

Chắt chiu một đám sương mù
Một con nước nhỏ đền bù trùng khơi
Sầu đông còn đọng bên trời
Lá vàng hiu hắt chơi vơi hình hài
Hẩm hiu hạt cát trang đài
Chùng cơn mộng ảo tay dài ăn năn

Nỗi niềm

Hai tay bóp nát mặt trời
Em còn một mối tình hời cho anh
Lá rơi tình cũng mong manh
Ôi con nước cuốn long lanh tình người

Vệt thủy chung, vạn nụ cười
Ta về đơm trái hái đời trao nhau
Bước chân chừng đã lao đao
Sông sâu sóng vỗ hư hao một ngày.

 

Bài H

Nửa lừng mây cũ thênh thang
Em từ bỏ cả nồng nàn ngày xưa
Dẫu ngàn mai giọt hương thừa
Nung khô đôi mắt cũng vừa tình anh

Lệ nào nhỏ xuống long lanh
Lệ nào đọng lại nửa vành mắt trong
Em về còn gì trông mong
Tương lai vụn vặt nát nhàu trong tay

Thương còn đây giọt trang đài
Giọt nghi ngờ với giọt nầy thủy chung
Hai tay móng đỏ mông lung
Đưa ra cào nát mịt mùng đời anh

Móng hồng móng đỏ đan nhanh
Đời anh lủng cả lưới tình xanh xuân
Tháng ngày một kiếp lưu luân
Nồng cay tình nhớ tình quân đâu người

Thôi cho nhau xin nụ cười…

TRẦN TÌNH

Cũng bởi ta ưa lênh đênh nên nhiều cuộc tình đã cúi mặt
Và đếm đốt tay buồn nghe chua xót lần đi
Một lần ta do dự trước thềm đời hanh nắng
Ta đưa tay lên che mát mặt mình

Cũng bởi ta cần sự cô đơn với từng đêm hiu hắt
Nên ngày tháng qua vài tuyệt vọng xuống đời
Dù cuộc đời nồng nâng niu đưa ta vào cuộc sống
Nhỏ vào lòng ta muôn ân sủng ngọt ngào
Nhưng ta đã lang thang trong từng giấc chiêm bao
Nên vỗ tay reo sau những cuộc tình hấp hối
Dòng lệ nóng cũng chực rơi kết tội
Ta tẩm liệm vội vàng, ôi ý nghĩa thời gian

Cũng bởi dòng đời đã nung khô tim ta
Nên lòng ta như một tảng băng dài

Cúi đầu thú tội nghe muộn màng đến
Những cuộc tình cũng làm ung mủ đời ta
Thôi nghe ta đây lời trần tình trôi nổi
Lần cuối cùng ta như thú tội
Lời khô buồn như cát, mảnh tình trôi

Ý nghĩa thuỷ chung còn đọng trên môi
Ta nhặt vội mảnh đời lăn lóc
Xin một lần ta còn ôm mặt khóc
Ta ăn năn, xin sám hối loài người…

CÒN ĐÂY GIỌT TRANG ĐÀI

Nửa lừng mây cũ thênh thang.
Em từ bỏ cả nồng nàn ngày xưa.
Dẫu ngàn mai giọt hương thừa.
Nung khô đôi mắt cũng vừa tình anh.

Lệ nào nhỏ xuống long lanh.
Lệ nào đọng lại nửa vành mắt trong.
Em về còn gì trông mong.
Tương lai vụn vặt nát nhàu trong tay.

Thương còn đây giọt trang đài.
Giọt nghi ngờ với giọt này thuỷ chung.
Hai tay móng đỏ mông lung.
Đưa ra cào nát mịt mùng đời anh.

Móng hồng móng đỏ đan nhanh.
Đời anh lủng cả lưới tình xanh xuân.
Tháng ngày một kiếp lưu luân.
Nồng cay tình nhớ, tình quân đâu người.

Thôi cho nhau xin nụ cười…

ĐỐT TÌNH

Ta treo sợi nhớ trên nguồn
Buổi chiều đi xuống nhện buồn sa mau
Nắng hong tình đổi thay màu
Ừ thôi cũng thế trước sau một lần

CHO MỘT LẦN LÃNG QUÊN

Hẹn hò nhau tự kiếp nào
Sao ân tình đó ngọt ngào tiếng trao
Ngày mai ngày mốt câu chào
Hồng môi thắp tuổi nỗi nào đẩy đưa
Hai tay xin mối tình thừa
Đứng lên đón đợi mùa mưa ân tình
Nhỏ dài từng giọt bình minh
Ta dang tay hứng giọt tình vừa rơi
Võ vàng nhân thế chơi vơi
Phân vân số phận ngàn đời lãng quên
Ta về tình cũng đi lên
Cúi nghe lá rụng đầu ghềnh xanh xao

CHIA XA

Tình nồng thấp thoáng nỗi say
Con sông nước đỏ gió heo mây buồn
Lắng nghe từng giọt tình buông
Dựng xây bia nhớ lên nguồn làm thơ
– Một đời tôi – nỗi ơ thờ
Mai về rũ tóc, phố chờ chiêm bao
Vói lên cao đếm trăng sao
Ngôn từ chứng tích hư hao hình hài

 

No comments:

Post a Comment

Huy Tưởng

  Chiều tĩnh vật   Chiều đã ngấm sâu dưới mái Em nghe không chất ngất tiếng hoàng hôn giập vỡ những cánh mây hiền giả những kè đá cam lò...