Monday, December 21, 2020

Vũ Phan Long 5

1. CÁNH HẠC HOÀI HƯƠNG

Một thời chinh chiến ngủ yên
Bãi trăng hồn kiếm triền miên giấc tà
Một ngày ca vũ đã xa
Hoài hương cánh hạc la đà núi xưa
Một thân công nợ sang mùa
Ngày nao dưới mái nhà xưa? xin chào?

   2. VẪN LÀ
Đóa hoa thắm dưới lòng sương
Giọt sương thơm nức mộng trường giữa hoa
Có ta, trời đất an hòa
Không ta, trời đất vẫn là Nỗi vui.

3. GIỌT SƯƠNG
Thành son ải tía huy hoàng
Rồi ra một đám bụi vàng cỏ xanh
Dưới kia dâu biển vô tình
Ngàn thu hạt móc trên cành ngủ say.

4. DẶM NGHÌN CÁNH HẠC
Xuân qua nhớ thuở thu xưa
Ngày mai tiếc nuối hường thừa buổi nay
Tuổi thơ trôi tuột vòng tay
Mộng đời mộng nước đắng cay mấy trùng
Tháng ngày dòng suối khôn ngưng
Tôi theo triều nước thương chừng cỏ khô
Cuộc chơi như mỗi tình cờ
Bước chân chửa kịp bao giờ hội vui
Cũng như xiêm áo xa người
Ngày mai mới thấu vẹn mười xa hương
Giữa lòng quá khứ thương vương
Hồn tôi, cánh hạc hoài hương dặm nghìn...

5. THƯƠNG LÒNG NÚI XƯA              
Tặng Tuệ Đàm Tử
Mây còn theo gió phương xa                
Mãng vui quên khuất quê nhà nhớ trông
Vời nhau một khối tình nồng                 
Dõi chân mây bạc thương lòng núi xưa.

6. LÁ CỎ BUỒN TÊNH
Khúc ca cho chén rượu đầy
Bữa nay quên nhớ mai ngày nhớ quên
Sự đời nhớ nhớ quên quên
Nhớ ôi lá cỏ buồn tênh một người!

    7. MÂY TRÔI
Thơ thẩn áng mây trôi
Dưới trời thu man mác
Về đâu một giống nòi
Đá bia tàn cổ tháp.

8. NHỮNG CON ĐƯỜNG ĐỂ TỚI
Những con đường, con đường để tới
Cõi nhân gian bối rối đưa chân
Một cơn du hý phong trần
Xiết bao binh lửa khôn cầm máu xương.

Những con đường, con đường để tới
Lòng nôi êm huyệt mộ chiều hôm
Ta như bông cỏ chín thơm
Hạt tung gió biếc hạt hôn dặm vàng.

Những con đường, con đường để tới
Trời tự do hôn phối yêu kiều
Bàn tay thượng đế tình yêu
Đường chim lối bướm mỹ miều hóa sinh.

Đường của người, đường xinh tạo vật
Bước khôn dò xa ngất dặm xa
Lên đường để tới chúng ta
Biết đâu hố thẳm đâu là nhà xưa?

    9. ÂM ĐÀN
Thu ơi, man mác âm đàn
Tiếng xanh như mộng điệu vàng như mơ
Hương đàn vang bóng ngày thơ
Xế xang hề Tố! Xang hồ hỡi Tâm!
Hồn tôi nức tiếng đàn thầm
Tháng ngày đơn điệu xa xăm gọi người.

10. NHỮNG CAM
Áo cơm danh lợi một đời
Tôi đi tôi đứng như người trong mê
Muộn phiền dính mắc lê thê
Tôi đưa chân xích bên lề hội chơi
Cơn vui lơ láo nụ cười
Lòng như bóng xế còn rơi nắng đèo
Sững sờ tóc bạc gương treo
Tuổi thơ vùng mộng: lá vèo, nước xuôi
Trời ơi tiếng khóc nụ cười
Nghe ra xoang điệu, kiếp người những cam...

    11. THƠ DẠI
Gác vắng chiều nay lại nhớ mong
Nhớ như cây cỏ nhớ mùa xuân
Lòng ta như cỏ rừng cây rú
Thơ dại yêu em đến tội lòng

12. DIỄM TRANG
Hoa phượng đầy sân bóng vội vàng
Run run cành biếc bước thu đan
Mùa thơm em giữ sau tà lụa
Hương ngát trường xưa nét diễm trang.

   13. TUNG HÔ
Đói lòng xuống đất chim quyên
Khi vui bụi ớt chim chuyền líu lo
Rộn ràng đời sống tung hô
Một mai nấm mộ còn tơ tưởng gì
Hãy hờn hãy giận như si
Cúc cung lẫn mộng đền nghì lẫn mơ
Xinh sao giọt sống tràn bờ
Thiên thu nở trọn mỗi giờ khắc vang.

14. PHÒNG THU, TIẾNG VỸ CẦM VÀ TUYẾT LAN
Cung cầm vút cánh chim bay
Giai âm đóa đóa nở đầy bóng hoa
Lung linh phòng vắng chiều tà
Vòng tay hư ảo một toà Tuyết Lan.

   15. ĐIỆP TRÙNG CUỘC CHƠI
Học hành thi nhạc phôi pha
Đứng đi nhớ tiếng vào ra nhớ người
Xa rồi đóa mắt làn môi
Cung cầm ai dựng khung trời bóng chim
Lời ru ngày tháng êm đềm
Bình minh tạ tạ bóng đêm chầy chầy
Nhớ ngày học tập thơ ngây
Nét thơm gắn bó tiếng đầy riêng chung
Đành thôi bèo nước mịt mùng
Kể chi dâu biển điệp trùng cuộc chơi.
                                       (Hòa Âm Cố Quận)

16. HOA
Những bông hoa xuân cành bát ngát
Dẫu ngày đông đóa nát màu tan
Vẻ hoa êm ái dịu dàng
Cho đời vui những rộn ràng nắng mưa.

Cánh hồng thơm môi xưa ngan ngát
Vòng tay ôm tươi mát đài xuân
Và trong hạt lệ ngập ngừng
Màu hương kỷ niệm dậy lừng dưới hoa.

Cuộc sống những xót xa cơm áo
Núi sông hằng xương máu đầy vơi
Vui buồn trần thế hoa ơi
Vì ai sớm nở chiều rơi lạnh lùng

Hoa hỡi hoa trăm năm cuộc lữ
Từ vành nôi cho tới mồ sâu
Nôi ta, hoa luống khoe màu
Mồ ta, đắp diếm dãi dầu... cùng hoa!

   17. NGỤY, CHÂN
Danh suông, danh thực
Thơ ngụy, thơ chân?
Chiều hôm sao rụng
Dế mộ canh phần!

18. QUAN!
Một áng kiếm xanh    
Một túi giỏ vàng        
Lên đường non nước
Quan!                       

19. CHIẾT KIẾM
Bẻ kiếm vang ca         
Trời đất và ta                 
Chung dòng mộng lớn
Ha!                               

   20. ĐẤT
Đất kiều diễm, đất bao dung, đất ạ
Ta một đời mang sao xiết thâm ân
Như lũ mối trước tường rơi lả tả
Cánh vỡ tung nào biết đất tay bồng.

Cơn sốt lớn giữa hận thù đồng loại
Đất lành ôi, ta gươm súng điên cuồng
Đất thương tích nhưng màu xanh vẫn trải
Hố hầm lên vi vút tiếng thùy dương.

Ta buông rơi xuống lòng sâu của đất
Giọt mồ hôi, giòng máu lệ tươi nồng
Đất canh cánh gieo bước mùa bất tuyệt
Trái lẵn hương, đồng lúa ngát vàng bông.

Rồi ngày nao ta trở về với đất
Đất cưu mang đất lần nữa sinh thành
Ta, lá cỏ! dưới vầng dương thơm ngất
Yêu cõi người xin lần nữa nhân danh.

Đất kiều diễm, đất bao dung, đất ạ
Lòng một đời ghi sao xiết thâm ân!

21. ÁO BAY
Như người lưu lạc phương xa
Tháng năm đăm đắm quê nhà nhớ nhung
Em từ xa vắng hình dung
Lối xưa hương dậy điệp trùng áo bay.

   22. MAI SAU DÙ CHẲNG BAO GIỜ
Thưa em, xe pháo vội vàng
Hãy xin lưu chút muộn màng trên yên
Cảm ơn đường sốc như điên
Sau lưng, đồi núi cũng hiền như mơ
Mai sau dù chẳng bao giờ...

23. KHUNG TRỜI CŨ                
Đã lỡ trăm năm cuộc đá vàng          
Ngày vui như sương bóng trăng tan
Hỡi ơi thương quá khung trời cũ      
Xiêm áo tà huy ngắm nở nang.        

  24. MÁI NHÀ XƯA
Năm tháng đó quá bẽ bàng em nhỉ
Giận hờn nhau đến chẳng đoái hoài nhau
Em lặng lẽ với chuỗi ngày lao lý
Ta âm thầm cơn ác bệnh thương đau.

Đời tưởng rách toang bỗng lành như nước
Ta khỏe vui, em lòng vẫn chim ca
Và chiều nay ngỡ như niềm mơ ước
Vai sánh vai, em đẹp áo hoàng hoa.

Xứ yên lặng(*) này đường ngang xóm dọc
Lối gieo thơ và giềng xóm bồng hoa
Trong cánh cửa và ngoài đây mặt ngọc
Nỗi kinh hoàng xưa chợt chiếm lòng ta...

Tạ ơn đời, đây nguồn vui hiển hiện
Sực cơn mê, còn đó dáng kiều xinh
Lượn sóng hát khúc ân tình của biển
Chuyện ngàn năm Hàn Mặc Tử - Mai Đình.

Một xe giục nẻo hồng trần như biến
Từ giả thôi ôi miền xứ nhiệm màu
Mái nhà xưa, mái nhà xưa ẩn hiện
Người trở về để mãi mãi yêu nhau.
              (*) Bệnh viện Quy Hòa, Quy Nhơn

25. KHÚC CA
Hãy có trong lòng mỗi khúc ca
Chén mừng tương hội chén chia xa
Bạn bè như lá thu lìa nhánh
Được phút cầm tay lệ cứ sa.

    26. XIN TẠ ƠN
         Tặng Nguyễn Nghiễm Nhượng, Võ Chân Cửu, Hồ Ngạc Ngữ
Thức dậy giữa nắng mai
Chim trên cành rộn rã
Xin tạ ơn cuộc đời
Thêm ngày vui hối hả.

Xin tạ ơn trời đất
Dành riêng phút tịch liêu
Dưới bóng tà ngon giấc
Mơ màng trời Thuấn Nghiêu.

Xin tạ ơn đường xa
Bụi bờ vùi xương cốt
Chiều được trở lại nhà
Nhìn vợ con tươi tốt.

Xin tạ ơn đêm thâu
Trời ngàn sao hoa chúc
Thắp sáng nỗi đợi chờ
Vòng tay tròn lại phúc.

Giữa cõi đời đen đủi
Sông núi cũng mờ phai
Chút sống riêng ngắn ngủi
Hãy vui lấy kẻo hoài.

27. ĐÁY HỒN CHIỀU
Vệt nắng: mắt đèn thiu
Âm âm cành tháp đổ
Rụng giữa đáy hồn chiều
Vang vang lời thiên cổ
Dựng muôn trời quốc độ
Trong tà nắng hắt hiu.

    28. CỐ QUẬN
                      Tặng anh Lam Giang
Quê đâu! lớp lớp yên hà
Sớm tan ải tía chiều sa bãi vàng
Ơi lòng cổ tháp thương mang
Chôn chân cố quận mơ màng sử bia.

29. BƯỚC CHÂN
Mãng đi quên phức đứng ngồi
Những ngồi sực nhớ khung trời đứng đi
Cái ta quên nhớ vân vi
Dòng trôi bến nước những gì thắm phai
Thuyền đi ta bước lai rai
Thuyền ngưng ta lại một hai bước dồn
Bóng chân cõi thế phiêu tồn
Mồ sâu giấc ngủ bước còn vọng âm
Giữa vùng nhân ảnh căm căm
Nẻo đâu cố quận về thăm quê nhà
Một trời tuyệt diệt xưa xa.

  30. THIÊN HẠ HÀ NHÂN
                       Kính tặng Thi hào Tố Như
Tân thanh lộng bút mà chơi
Chén hoa chửa ráo trận cười chửa thâu
Bận lòng chi chuyện nghìn sau
Lần trang sách nát thương đau ai người?

31. ĐÀN THU
Điệu ru nức nở cung cầm
Mùa thu xao xác trên tầm lá hoa
Tiếng rơi giọt lệ trăng tà
Tiếng se sợi khói quê nhà rất thanh
Mối tình thơ mộng ngày xanh
Nấng nuôi, quên nhớ... cũng đành vĩnh ly
Ta theo ngọn gió ra đi
Nổi trôi chiếc lá sầu ghi dặm vàng
Mùa thu hiu hắt âm đàn
Đời nghe vắng lặng đôi hàng tử sinh.

32. ĐỘC HUYỀN                 
Như những chiếc nấm vàng tê tái
Nở vi vu nắng quái chiều tà           
Âm đàn rợn bốn trời quan ải         
Hội về đây kể chuyện ngàn xa.    

33. CẢM XUÂN
Xuân đi xuân đến
Hoa nở hoa tàn
Trời cao đất rộng
Bờ bến mang mang
Ai hay thực mộng
Mà thương đá vàng?

  34. TRẦN GIAN
Là ngôi vườn thanh xuân
Ta một lòng hoa ngát
Là lũng chiều gió hát
Ta bước lá thu vàng
Trần gian hỡi trần gian!

35. TỲ BÀ
Lừng vang cố sự
Này khúc chiêu quân
Rừng xa Sương cũ
Dặm hồ Quan san
Vó ngựa mơ màng
Nước non Tâm sự
Một tấm hồng nhan
Sông chiều Nguyệt lạnh
Than ôi đá vàng!

No comments:

Post a Comment

Huy Tưởng

  Chiều tĩnh vật   Chiều đã ngấm sâu dưới mái Em nghe không chất ngất tiếng hoàng hôn giập vỡ những cánh mây hiền giả những kè đá cam lò...