Monday, December 21, 2020

Vũ Phan Long 4

 

3. SỐNG
Bước ra từ bóng đêm dày
Sau lưng hố thẳm vực lầy trước chân
Con sâu khắc khoải tần ngần
Kinh thiên đói khát mù câm độc hành.

    4. TIẾNG CA TRẦM THỐNG
                                      Kính tặng Quách Đăng Đạo tiên sinh
Tờ mây võng dệt tay chiều
Một ngôi cổ lão đìu hiu chốn ngồi
Tiếng ca trầm thống đầy vơi
Lung linh ngấn tích phương trời thánh vong.

5. CHIỀU
Rồi ra rừng trở cô đơn
Tóc sương đời núi hao mòn tuổi thơ
Nhà ai bản nhỏ bơ thờ
Đèn hôm mắt đỏ gầy trơ nỗi chiều !

    6. LƯỢNG ĐỜI
Xin thâm tạ! ôi lượng đời quá rộng
Vàng rải tung từng phiếm nắng dương tà
Ta, ngư phủ trên tuyệt mù khói sóng
Chở quanh thuyền đầy nén thắm kim sa.

7. HƯ KHÔNG
Gió xua bóng nắng về ngàn
Tổ chiều con nhện giăng tràn mối tơ
Run run nhánh gãy mơ hồ
Bước chân thiên cổ đáy mồ âm vang.

8. KHÚC CA
Hãy có trong lòng mỗi khúc ca
Chén mừng tương hội chén chia xa
Bạn bè như lá thu lìa nhánh
Được phút cầm tay lệ cứ sa!

    9. ĐÊM THÁNH
Mắt thủy tinh sao lạnh lùng thượng đế
Ô! mắt em... ta nghìn thuở vô hình
Lời nguyện gẫm mang mang màu dâu bể
Giữa đất trời ta đánh mất tâm linh

    10. MUÔN CHIỀU
Đất bay trời dựng mù sương
Trời bay đất thở nụ hường lên cây
Cội bay nắng trổ ngang mày
Lá bay nhành vẫn tròn xoay muôn chiều.

11. NƯƠNG NÁU
Một cành củi vang
Trăng tà vỡ máu
Thương lá muộn màng
Về đâu nương náu.

12. SẦU CANH
Danh suông danh thực
Người tục người thanh
Mộ chiều lá rụng
Tiếng dế sầu canh.

    13. HUYẾT HOA
Ngủ vùi cây rớt máu xanh
Con trăng nhai lá trên cành nín hơi
Bóng trăng loang loáng đầy trời
Rùng mình mặt đất trổ đời huyết hoa.

14. MÙA THU CHIẾT LIỄU

Mùa thu chiết liễu quan san
Xuân xanh ai nuối mộng vàng ai mơ
Bóng thơm tuế nguyệt phượng thờ
Tam sinh thạch thượng... ta chờ đợi em!

15. VĨ CẦM
Nghiêng hồn vũ trụ trên vai
Một trời đông muộn ngủ dài trong cây
Làn sương kiếm loáng ngang mày
Ô kìa bươm bướm bay đầy không gian.

16. THẢN NHIÊN
Thản nhiên nhận cuộc sống
Uống cạn chén cay nồng
Thản nhiên chờ cái chết
Với tấm lòng thong dong.

    17. ĐỘC HUYỀN
Như những chiếc nấm vàng tê tái
Nở vi vu nắng quái chiều tà
Âm đàn rợn bốn trời quan ải
Hội về đây kể chuyện nghìn xa.

    18. ÁNH NẮNG
Ánh nắng trong tầng đất
Ánh nắng giữa chồi cây
Ánh nắng cùng vạn vật
Thần thánh cũng nơi đây.


19. LỄ HOA BẤT TUYỆT
               Kính tặng Đại đức Tuệ Sỹ
Dập dìu đất thẳm trời xanh
Lễ hoa bất tuyệt muôn cành thu đông
Trang thơ vi vút triều hồng
Cười vang tay trắng tang bồng mà chơi.

20. CỎ NỘI
Cúi rạp mình trong trận bão giông
Âm thầm bám đất thắm chồi bông
Bốn phương hạt giống bay hầu hết
Để ruộng già trơ dưới gió đông!

   21. VÔ CÙNG
Dòng biếc áng mây lồng
Chòm xanh con gió trẩy
Giữa Âu Yếm Vô Cùng
Mắt nhìn nhau có thấy?


    22. KHOẢNH KHẮC

Mỗi khoảnh khắc bước thanh tân
Chúng ta lại được mỗi lần sinh ra
Giữa hiện tại từng sát na
Từng trong bóng tối ta qua nắng hồng.

23. LÒNG ƠI
Cây chiều đang cầu nguyện
Lòng ơi! xin lặng yên
Tuổi trời hoa nắng xế
Đêm mộng lá triền miên.

24. TÍNH VĨNH CỬU
Tôi yêu tính vĩnh cửu
Trong chiếc vĩ cầm này
Biết bao người xưa cũ
Cùng chung tiếng đàn say!

   25. NỖI - VUI
Đóa hoa thắm dưới lòng sương
Giọt sương thơm nức mộng trường giữa hoa
Có ta, trời đất an hòa
Không ta, trời đất vẫn là Nỗi - Vui.

    26. BÀI HỌC VĨ ĐẠI
Biết chịu đựng đau khổ
Biết vì đời hiến dâng
Là bài học vĩ đại
Cho lẽ sống nhân quần.

27. DÂU BIỂN VÔ TÌNH
Thành son ải tía huy hoàng
Rồi ra một đám bụi vàng cỏ xanh
Dưới kia dâu biển vô tình
Nghìn năm hạt móc trên cành ngủ say.

28. NHƯ MỘT
Người, đất tuy hai nhưng cùng bản chất
Người an vui, đất nguồn lục chan hòa
Người phó mặc lửa binh tràn cõi đất
Đất đãi người nương ruộng vắng mùa hoa.

   29. VỀ ĐÂU
Thơ thẩn áng mây trôi
Dưới trời thu man mác
Về đâu một giống nòi
Đá bia tàn cổ tháp!

   30. NGẪU NHIÊN
               Kính tặng hương linh anh Xuân Diệu
Phấn thông cánh lang thang
Dựng đồi vàng hương ấm
Viên ngói rơi lạc đàng
Một đời người tắt ngấm.
     
31. THƯƠNG LÒNG NÚI XƯA
Mây còn thơ thẩn phương xa
Mãng vui quên khuất quê nhà nhớ trông
Vời nhau một mối tình nồng
Dõi chân mây bạc thương lòng núi xưa.


32. EM!
Lành như hạt móc cành dương
Thâm như đáy bể khôn lường hiểm sâu
Bàn tay tạo vật nhiệm mầu
Lòng sương ý vực cơ cầu dựng em!

    33. THƠ DẠI
Gác vắng chiều nay lại nhớ nhung
Nhớ như cây cỏ nhớ mùa xuân
Lòng ta như cỏ rừng cây rú
Thơ dại yêu em đến tội lòng!


   34. BẤT HOẠI
Ta sống mãi với vần thơ tại thế
Ta hằng xuân trong lá cỏ lòng sương
Ta chuyển hóa qua gien nồng tộc hệ
Ta nảy sinh giữa cát bụi môi trường.

35. ĐÁY HỒN CHIỀU
Vệt nắng mắt đèn thiu
Âm âm cành tháp đổ
Rụng giữa đáy hồn chiều
Mang mang lời thiên cổ.

36. ĐẤT MẸ
Vết thương cày cuốc rưộng đồng
Nhát chèo chém sóng vỡ lồng nước gương
Thản nhiên phó nắm tàn xương
Ngổn ngang lòng mẹ môi hường có se!

  37. HƯ VÔ VÀ VĨNH CỬU
Đêm nay trăng lạnh chìm sau núi
Một bóng tre nghiêng tận cuối trời
Xác con ốc trắng trên cồn suối
Vang vọng nghìn thu tiếng bể khơi...
             
   38. BẤT PHÂN
Hình khí có riêng chung
Kiếp đời không dài ngắn
Như con muỗi chim bằng
Thỏa số phần thơm thắm!

38. TỪ QUAN KIM TRỌNG

Vội vàng treo ấn từ quan
Tìm nhau mấy núi mấy ngàn cũng qua
Thưa em !vườn - Thúy - một - tòa
Mười lăm năm mộng chưa - là - của - nhau !...

40. TÙY HỨNG
Xinh thay con bướm vàng
Khi trút xong buồng trứng
Mãi mê hương gió ngàn
Cánh chập chờn tùy hứng!

    41. LÁ CỎ
Rồi ngày nao ta trở về với đất
Đất cưu mang, đất kiều diễm sinh thành
Ta, lá cỏ! dưới vầng dương thơm ngất
Yêu cõi người, ta lần nữa nhân danh...

    42. PHẾ HƯNG
Nắng lên đến đỉnh, nắng tà
Mãn khai đang độ đời hoa hé tàn...
Gẫm gì hưng phế đa đoan
Áo xiêm triều Lý, phách đàn cung Lê ?

43. Ô GIANG HẠNG - VŨ
Sức nhổ núi chừ! trời xanh đã bỏ
Ánh kiếm não nùng chừ ! Ngu - Cơ than ôi!
Tám nghìn đệ tử chừ! hồn vương theo gió
Ô - Giang ? Đình - Trưởng chừ! ta phụ ngươi thôi.

44. VÔ TUNG
Cá bơi dưới sóng
Chim bay lưng trời
Em bước xa rồi
Không lưu tăm bóng!

45. HẬN SỬ QUANG - TRUNG
Gia - Long bạt vía, quân Xiêm triệt
Sông Nhị dòng ngưng xác lính Thanh...
Nước non chưa ấm thân đà tuyệt
Để hận nghìn năm tiếng sử xanh!

   46. GIỌT LỆ GIA - CÁT
Đến thác nào quên phút trối trăn*
Vua hèn nước yếu lệ khôn ngăn...
Lần trang cảm khái toan đề bút
Sực thấy lời thơ Đỗ - Thiếu - Lăng!

(*) Bạch Đế thành, Tiên Chúa phó con côi

47. SAO RƠI! VŨ HẦU
Núi Long thôi chẳng kịp về chơi
Lều cỏ ba phen chúa rước mời
Sáu bận ra quân trời chẳng đoái
Để gò Ngũ Trượng ánh sao rơi!

48. OAN KHIÊN NGUYỄN TRÃI
Công lao bồi đắp hý trường
Máu me rơi rụng ven đường thảo hoa
Oan khiên lớp lớp giang hà
Bên bờ thiên cổ đợi và khóc nhau!

   49. TÂN THANH NGUYỄN DU
Tân thanh lộng bút mà chơi
Chén hoa chửa ráo trận cười chửa thâu
Bận lòng chi chuyện nghìn sau
Lần trang cổ lục thương nhau ai người?

   50. DẤU CHÂN TỪ THỨC
Lê thê gió nổi thu phần
Quê hương khuất bóng, phong trần bước ai
Về đâu? hải giác thiên nhai
Dấu chân Từ Thức u hoài xưa sau...

 51. DẶM TRÙNG DƯƠNG
                                      Gửi Nguyễn
Tuổi già thêm bệnh suốt thu trường
Nghe bạn bôn đào biệt cố hương
Xin gửi lòng sầu theo bóng nguyệt
Hãi hùng chia xẻ dặm trùng dương.

52. THƠ
Vâng! tịnh như núi
Vâng! chuyển như sông
Vâng! mây phiêu bồng...
Thơ là tất cả.

 53. LẤM TRẦN AI
Những tờ thư cũ nét chưa phai
Hồn chữ trang thơ lệ ngắn dài
Kẻ chốn chân mây, người chín suối
Quê nhà mặt trắng lấm trần ai!

  54. SƯỚNG THAY
Con chim con bướm sướng thay
Biết chi dài ngắn đường bay số phần
Con người chuốc khổ vào thân
Cuộc đời toan tính ngày gần tháng xa!

55. MẢNH TRỜI THƠ
Tung hê tất những phù vinh trần thế
Xua máu tim phôi dựng mảnh trời thơ
Chiếu chưa ấm hội thi đàn giũ sổ
Còn lại đây hồn chữ nghĩa bơ thờ.

56. CHO TÔI
...Cho tôi sức mạnh ngàn khơi
Để tôi chan chứa dòng đời đục trong
Cho tôi sức mạnh nội đồng
Để tôi điểm thắm tang bồng cuộc chơi.

  57. THIÊN THU
Trời cao đàn én bay cao
Đất xanh lá cỏ dạt dào sắc xanh
Thiên - thu - trong - cái - tơ - mành
Trăm năm tượng đá khôn lành đá bia.

 58. TÌNH YÊU CỦA SÓNG
Sóng vỗ mãi mặt ghềnh
Tặng tình yêu nỗi chết
Đá trơ mắt làm thinh
Sóng hôn hoài chẳng mệt.

59. NẢY SINH
                       Tặng Trần Đới
Hãy vui cho kịp biển dâu
Để nghe sóng lục trong màu cỏ tươi
Hãy yêu chung cuộc kiếp người
Để nghe cát bụi tuyệt vời nảy sinh...

60. YÊU!
Yêu trời, mây úa pha hồng
Yêu đất, thì ngọn cỏ bồng cũng hương
Yêu người, lòng ấm tình thương
Yêu thơ, để thấy mười phương chính mình.

    61. HUYỀN HẠC
       Kính tặng Quách Đăng Đạo tiên sinh
Ré một tiếng kim thanh
Dưới lũng chiều độc vũ
Cánh loáng ánh trăng xanh
Về non côi tuyết phủ.

 62. NƠI EM
Nơi em, tục khách hào nhân
Không ai không ngắm một lần trước gương
Trần gian chinh chiến điên cuồng
Bổ sung dâu bể em nguồn - suối - xuân.

63. MÂY VÀ TRĂNG
Mây len lén chực ôm choàng ánh bạc
Trăng đẩy xua và bơi trượt lên cao
Mây tung lưới rồi bùng ra, tan tác
Bỡi hận lòng hay ấy chính hồn trao?

64. QUI HOÀN BẢN LAI
                  Kính dâng tác giả XUNG HƯ CHÂN KINH
Sắp mù, thấy cả lông tơ
Sắp điếc, nghe thấu lời thơ suối đàn
Sắp mất, đời hội hoa vàng
Vật cùng tất sẽ qui hoàn bản lai!

 
   65. CUỘC ĐỜI NHƯ CHIẾC ÁO
Áo dơ ta lại giặt
Áo rách ta lại khâu
Cuộc đời như chiếc áo
Dơ rách vẫn tình sâu!

 66. CŨNG YÊU
Em niềm hạnh phúc, khổ đau
Giọt tươi mưa sáng, nét sầu huệ lan
Là rắn độc lẫn nai vàng
Quỷ tiên hỏa ngục thiên đàng...cũng yêu!

67. MƯA NGÂU
Sụt sùi tiếng mưa ngâu
Tháp xa chiều cô tịch
Sầu hơn cả nỗi sầu
Những hồi âm phế tích!

68. LƯU HƯƠNG
       Nhớ Pierre - Rene Favre  với bài "De ce pont"
Sáng em ra chơi đồng
Ngồi trên đám cỏ bồng
Chiều nay anh tưới nước
Để lưu lấy chồi bông...

    69. TẦM SINH
Chút lửa sống mong manh
Trong thân trùn hoang dại
Trước yến sáng long lanh
Cuộc tầm sinh vô ngại.

   70. GHEN
Anh ghen dòng nước trong
Thân hình em diễm lệ
Anh ghen giấc mơ nồng
Nụ cười em tuyệt thế.

71. NGUYÊN TRẠNG
Hội bình linh đã vãn
Cánh chư thần rụng rơi
Giữa cõi đời nguyên trạng
Khổ nhục học làm người.

72. VẬT LƯU
Dứt ca khúc vội chạy vào
Vấp màn em ngã hôn vào ngực anh
Mặc cho đàn vỡ tan tành
Vội về cắt áo để dành...đóa môi!

   73. ƯU VẬT
Những ưu vật hóa công
Như hoa quỳnh một tối
Nách biết thoắt se hồng
Tay phàm chưa kịp với

    74. HOA!
Khi mới sinh, vành nôi ta hoa nở
Khi ta chết, trên mộ chí hoa tàn
Hoa với người ôi bạn tình muôn thuở
Chung cõi đời những mưa nắng dầm chang!

75. CHƠI KHẮP CÙNG THÔNG
Bóng dáng ngày qua đã hẵn qua
Ngày mai là cõi tít mù xa
Hãy đưa khoảnh khắc vào vô hạn
Chơi khắp cùng thông mỗi sát na!

76. MẮT EM
Long lanh hạt nắng nghiêng soi
Nghiêng đông đông thắm nghiêng đoài đoài xinh
Mắt em rạng ánh đa tình
Hồn tôi lũng tối cam đành tuyết dâng!

    77. HÒA ÂM
Vui thay được sống trên đời
Lành thay cát bụi tuyệt vời hóa thân
Nằm hôn mặt đất lệ dầm
Nghe hồn vũ trụ hòa âm bên người!
              
    78. HAI
Anh ngắm anh hai bóng
Em là tấm gương soi
Anh thấy anh đôi cánh
Em là ánh sáng ngời...

79. BỔ SUNG
                                Phỏng ý YAXUNARI KAVABATA
(Về sự hòa hợp tuyệt diệu cái truyền thống với cái hiện đại)

Nhận từ trời, cỏ là hoa trong lửa
Nhận từ đất, cỏ cháy vậy tro than
Lửa tồn hoạt khi đất màu tử diệt
Lửa tiêu vong đời gió hội đăng ngàn...

80. LAN HUỆ, LINH LAN (*)
Tim vỡ: cánh hồng; lệ rơi: chuông trắng
Ngoài tươi: vui gượng; trong héo: sầu đời
Lan huệ, Linh lan loài hoa biểu tượng
Những tấm duyên tình chia cách trùng khơi !

(*) Linh - lan là hai cây hoa, một màu hồng tượng trưng trái tim vỡ, một màu trắng (gọi là Linh lan tháng năm) giống như chiếc chuông treo lơ lửng trên cây ví như những hạt lệ trong suốt. Linh lan giống như Huệ lan biểu tượng những mối tình bi thảm.

 
81. GIẤC MỘNG CHIM
Bốn bề vạn vật ngủ yên
Hương hoa thoang thoảng triền miên lá cành
Hôn nhau thật khẽ nghe anh
Đừng làm vỡ giấc mộng lành của chim.

82. HIỂN LỘ
Phải sống nhiều đọc nhiều
Văn phong thật diễm kiều
Tư tưởng phần chủ đạo
Thơ hiển lộ Tình Yêu.

    83. TIẾNG CHIM ĐÊM
Khi bóng đêm dàn trải mãi ra
Tiếng chim dẫn độ khởi lời ca
Cõi sâu tỉnh lặng muôn trùng ấy
Với những linh hồn thấp thoáng xa!

 84. DẤU ĐI DÒNG LỆ
Hãy chia xẻ niềm vui
Và dấu đi dòng lệ
Sao nỡ để ngậm ngùi
Lòng người thân tại thế!    

85. HẠNH PHÚC
Như tiếng chim ca rộn lá cành
Trong vườn và khắp cả chung quanh
Đến gần chim bổng liền ngưng hót
Chỉ thấy cành trơ dưới nắng hanh!

86. NHỚ QUÊN
Những quên rồi nhớ
Những nhớ rồi quên
Quên quên nhớ nhớ
Dòng nước trăng lên!

    87. THƠ
            Nhớ MARTIN HEIDEGGER
                        SAINT JOHN PERSE
Cơn gió vượt qua hai miền địa cực
Xuyên thời gian và thấu suốt sơn hà
Gieo cái giả mà khôn cùng Chân Mỹ
Vào vĩnh hằng cõi tinh thể thơ ca.

  88. THƠ
Hương giữa làn hương hoa bừng nắng mới
Mật trong lòng mật màu tóc trẻ thơ
Vạn vật không thơ đời trơ bóng tối
Người sống không thơ hồn chết bao giờ!

89. CÕI CƯ LƯU
Cõi cư lưu dưới mặt trời
Cành sâu tổ kiến vẫn ngời sắc hoa
Mỗi số phận cung đường qua
Đi, về với tiếng hát ca ngập lòng.

90. NGUYỆN
Nguyện như trái táo vàng

Rớt chân người đứng ngắm
Để hạnh phúc trần gian
Như truyện xưa nàng Tấm...

 91. SAU KHI TA CHẾT
Khi ta chết thân vùi ba thước đất
Cõi tối tăm làm sao được rong chơi
Những di bản con giữ còn hay mất?
Mấy trăm năm thơ mới được ra đời!

92. THẬN TRỌNG
Em ơi việc buôn bán
Thận trọng chớ hững hờ
Nhà ta khi bị khám
Hàng ngại nhất là thơ.

93. RA ĐI
Giờ đã điểm! ôi đóa hoa cuộc sống
Vốn phong hương hiện tất vẻ tân kỳ
Hãy tận hưởng phút cuối đời vị thắm
Rồi im lìm ta vĩnh viễn ra đi !

94. VUÔNG TRÒN
Giữa thời buổi kinh tế
Rau cháo nhờ vợ con
Cho ta chút yên ổn
Để hứng thơ vuông tròn.

95. VỘI VÀNG CHIẾC LÁ
Tuyệt vời thay! đau đớn thay!
Cuộc đời lăng kính phô bày vạn hoa
Ta từ sự sống bước ra
Vội vàng chiếc lá vèo qua nắng hồng!

96. CÁNG ĐÁNG
Trong ngục tù thi ca
Anh chung thân bị án
Em ơi gát xót xa
Cửa nhà tay cáng đáng.

97. TIẾNG ĐÀN BÊN MỘ
Hãy viếng mồ tôi tiếng vỹ cầm
Trời chiều bóng lá đổ âm âm
Hồn tôi nhung nhớ trần gian quá
Nương cánh nhạc về lén ghé thăm!

98. AVE MARIA
Bach, Schubert: bài nguyện Ave Maria
Với tiếng vỹ cầm viếng mộ cha
Như lúc sinh tiền ta vẫn tấu
Mỗi mùa thu tận đến đông qua.

  99. TÁC THI
              Nhớ Trần Tử Ngang, Paul Valery.
Ngày không viết lòng trơ đất đá
Bỡi thơ nguồn hoan lạc trí tâm
Con người dám sánh tài tạo hóa
Áng thơ thần xuyên suốt nghìn năm.

100. NÀO HAY
Bướm mê đèn, bướm nào hay khôn dại
Sói sa bẩy, sói nào biết dại khôn
Sóng vói trời, sóng nào khoe chí đại
Gió đưa hương, gió nào tỏ phiêu tồn...

 101. NHÀ THƠ
                 Nhớ Victor Huygo, Raxun Gamzatôp.
Giữa hỗn mang nhà thơ xuất hiện
Tay dựng xây thế giới ngày mai
Mở linh nhãn cúi nhìn hố thẳm
Tặng dương trần những dự báo tương lai.

102. TỪ KHI AĐAM...
Hẳn thượng giới vẫn chưa tròn cõi phúc
Khiến Ađam cắn trái đến bây giờ
Mỗi chúng ta, trên dòng sông cổ cháy
Chân cõi người, lòng canh cánh hư vô!

  103. TỰ DO
Như chim bướm giữa đồi hoang
Như làn mây trắng lang thang cuối trời
Cơn gió thoảng, hạt mưa rơi...
Không gì trân quý bằng đời tự do.

104. SỐNG, YÊU
Như hoa quỳ nắng mới
Như hoa quỳnh đêm thâu
Sống một lần, lần cuối
Yêu một lần, lần đầu.
        

105. TRƯỜNG CA
Cá kia đớp nguyệt dòng sông
Đóm sâu phát sáng muỗi mòng tiếng kêu
Bàng hoàng tín hiệu tình yêu
Đồng sinh cộng lạc diễm kiều trường ca.

106. VƯỢT QUA
Hãy cợt đùa như gió
Hãy nhân hậu như hoa
Ôi xiết bao trắc trở
Trên đường đời ta qua.

107. HÒA CHUNG
Dưới bóng cây suốt bốn mùa
Chúng ta, bầy trẻ nô đùa phóng chân
Trăng chung lối, nắng chung sân
Sống là chung một số phần bạn ơi!

108. CÁNH CHUỒN
Ôi sinh vật mỏng mảnh
Bay lượn cứ nhởn nhơ
Mang bí mật đất trời
Lời thiên thư trên cánh!

No comments:

Post a Comment

Huy Tưởng

  Chiều tĩnh vật   Chiều đã ngấm sâu dưới mái Em nghe không chất ngất tiếng hoàng hôn giập vỡ những cánh mây hiền giả những kè đá cam lò...