Monday, July 26, 2021

Nguyên Lạc

 QUÊ HƯƠNG
Ôi lịch sử những dòng đời cay nghiệt
Những tự hào hoá giải với oan khiên (Trần Kiêm Đoàn)
1.
Quê hương. chiếc đò nho nhỏ
Qua sông kham khổ từng ngày
Thân me vai gầy gánh khổ
Thương con. chịu nỗi đắng cay
Quê hương còn đây thương nhớ
Ngoại nhai tóm tém trầu cay
- Mẹ mày. Thằng cháu mất dạy
Rong chơi lêu lỏng suốt ngày
 
Quê hương làm sao không nhớ?
Cầu tre lắt lẻo sớm mai
Đường vui trống trường réo gọi
Cây cao chim hót từng bầy
Chia nhau từng viên đạn nhỏ
"Bịt mắt kiếm tìm". Ai đây?
Chia nhau nỗi lo thầy gọi
Nhói đau thước khẻ bàn tay
Chia nhau trái me keo ngọt *
Chia nhau từng tiếng cười đầy
 
Quê hương làm sao không nhớ?
Dòng sông tuổi trẻ mênh mang
Bần de phóng đùng toé nước
Lặn tìm chân bắt la vang
Rượt con thòi lòi to mắt *
Bắt con ba khía đỏ càng
Bãi bùn nghịch con còng gió
Đâu hay chiều đã sắp tàn
Bờ sông chị khàn tiếng gọi
Vết roi cha đánh tím bầm
 
2.
Quê hương đỏ màu huyết phượng
Hè sang ve sầu khúc thương
Tạ từ lời ca giã biệt
Buồn trao lưu bút rưng lòng
Biết rồi mùa sau gặp lại?
Hay là ta mãi sẽ không?
Quê hương ngôi trường trung học
Ngây thơ tuổi mộng xuân hồng
 
Quê hương buồn vui gác trọ
Thả hồn giọng Khánh Ly khàn
Chia nhau chút đầu thuốc vụn
Khói bay... tình Trịnh Công Sơn
Quê hương khung trời đại học
Quên sao được nhạc Phạm Duy?
"Trăm năm về ngang trường Luật"
Ngọt ngào tiếng hát Lệ Thu
 
Quê hương một thời quân ngũ
"Xa về đầu ngỏ em chờ"
Trúc Phương "24 giờ phép"
"Đêm tình trời đất bơ vơ"
 
3.
Bao năm đời này vẫn nhớ
Cuộc nao thay đổi phận người
Tang thương biệt li mong đợi!
Khổ đau thay thế nụ cười!
 
Bao năm chém tre đẵn gỗ
Bạn bè chết không nấm mồ
Mẹ già vượt đồi núi khổ
Thăm con lệ cạn mắt khô!
 
- Con ơi! Vợ con Kiều đó
Bán thân lo giúp cho chồng
Chữ Trinh thôi đành phụ bạc
Đoạn trường con biết hay không?
 
4.
Bao năm đời này vẫn nhớ
Đêm thâu xuôi mái theo dòng
Người đi không lời từ biệt
Buồn ơi trăng biếc dòng sông!
 
Quê hương tôi ơi... thôi nhé!
Biệt li! Lệ ứa lưng tròng
Rặng cây quê hương mờ bóng
Hết rồi còn gì mà mong!
 
5.
Quê hương hoài mong thương nhớ
Bao năm lưu lạc xứ người
Chiều nay nhớ dòng sông ấy
Lục bình hoa tím hoài trôi
 
Biếc xanh thăm thẳm phương đoài
Mây ơi chuyên chở giùm tôi
Nỗi lòng của người lữ thứ
Đến nơi xa đó tình hoài!
 
Quê hương một thời thương nhớ
Vời kia mây trắng trập trùng
Xứ đoài chỉ trong tâm tưởng
Cố nhân có nhớ tôi không?
 
VỀ CHI TÌM LẠI THỜI QUA?
 
Về đây chỉ những tàn phai!
Hắt hiu chốn cũ đâu rồi thân quen?
 
Phố xưa giờ của người dưng
Đường xưa hụt hẫng lạ từng bước chân
Công viên ghế đá căm căm
Cô đơn thân mỏi… thôi nằm ôm đêm!
 
Ôm luôn mộng vỡ xuân hồng
Ôm luôn nhức nhối vết thương chưa lành
Mười năm đời mãi loanh quanh
Về đây chỉ thấy hư không một trời
 
Về chi? Ôm bóng trăng côi
Chốn xưa lạ lẫm đâu người tôi yêu?
Công viên ghế đá lạnh nhiều
Đâu bằng nỗi lạnh cô liêu hồn người!
 
Về chi? Để khóc tôi ơi!
Trong lòng phố cũ thấy đời buồn thiu
Mười năm tìm lại diễm kiều
Góc xưa hò hẹn nghiêng xiêu nguyệt hàn!
 
Về chi? Khóc mộng xuân tan!
Tìm chi? rồi khóc thời gian lạnh lùng!
Chắc gì nhân thế tình chung
"Làm sao níu lại được dòng nước xuôi?"
Đủ chưa để lãng quên đời?
 
LỜI RU
 (Bài thơ của một thời)
 
Gió mùa thu mẹ ru mà con ngủ
Năm canh chày thức đủ vừa năm - Dân ca
 
Người về... trông trước trông sau
Buồn tanh mối cứa góc sầu nhà xưa
Con về mẹ biết hay chưa?
10 năm về lại… bàn thờ ảnh ai?!
 
Vườn xưa nghiêng bóng sầu dài
Tiếng con chim khách bên tai trêu người
Đường đê khói thả lũng trời
Vịt chim khàn tiếng nên thôi kêu chiều
 
Bờ tre một bóng cô liêu
Người xưa về lại “chín chiều ruột đau” *
10 năm còn lại gì đâu?
Ai đem xương máu thay màu quê hương!
 
Quê hương một thuở đã từng…
Ai gây thống hận tang thương cuộc nào
Thôi rồi con biết tìm đâu?
Đoạn đoài ảnh mẹ... và câu ru buồn
 
Mùa thu con ngủ cho ngoan
Những lời ru đó ngàn năm vẫn còn
Con về mẹ có vui không?
Thôi con ru lại lời thường mẹ ru
 
À ơi mẹ hỡi mùa thu
Cha con giờ cũng ngục tù mạng vong!
Còn gì đâu nữa mà mong
Ngàn năm vĩnh biệt… Có không kiếp nào?
 
À ơi mẹ hỡi mùa thu
Lời con ru mẹ cũng ru phận mình
À ơi tôi hỡi nhân sinh
Đại dương lệ khổ thôi đành… đành thôi!
……..............
* “Chiều chiều chim vịt kêu chiều/Bâng khuâng nhớ bạn chín chiều ruột đau”- Ca dao
 
 
VẪN CÒN TÌNH MẸ
 (Bài thơ của một thời)
 
"Gió mùa thu mẹ ru con ngủ
Năm canh chầy thức đủ vừa năm" (Ca dao)
 
1.
Tôi về… Bước khẽ nhà góc vắng
Bóng mẹ còm hom ảm đạm sầu
Mắt mẹ xa vời phương thăm thẳm
Mẹ thấy gì không? Lệ ứa đau!
 
Mười năm mong đợi mười năm nhớ
Thương nhớ tháng năm bạc mái đầu
Mắt mẹ đã mù vì lệ đổ
Khóc con xa biệt tích rừng sâu
 
2.
Tôi về bước khẽ ôm tròn mẹ
Mẹ mỏng nhẹ như chiếc lá trầu
Ngơ ngác đảo quanh tay quýnh quáng
Con của tôi về… Về thật sao?
 
Bao năm mãi đợi đêm không ngủ
Nhớ con thuở dại … nhớ lời ru
“Gió mùa thu mẹ ru con ngủ”̉
Con biệt mù mẹ vẫn cứ ru!
 
À ơi lạnh lắm rừng thu!
Con tôi trại thảm ngục tù… ngủ ngoan!
Bao năm mẹ đã ru con
Giờ con ru lại lời buồn mẹ ru
 
3.
Mười năm mẹ mong con yên ngủ
Để quên đời… địa ngục trần gian!
Giờ con về con ru mẹ ngủ
Con về rồi mẹ ngủ cho an!
 
À ơi mẹ ngủ cho ngoan
Con ru mẹ ngủ… ru than phận mình
Mười năm cơ khổ tử sinh
Ơn đời độ lượng… còn tình mẹ tôi
 
NIỀM NHỚ VÀ CẦN THƠ
 
1. NIỀM NHỚ
 
"Nhớ nghĩa là sao? Có phải buồn?
Mà buồn thì nghĩ tới ai luôn?
Có lần tôi mở pho từ điển
Xem Nhớ là sao có lạ hôn?" [1]
 
Nhớ chỉ là nhớ, chỉ thế thôi!
Tìm chi trong từ điển bạn ơi?
Thấy gì trong đó mà bạn kiếm?
Sao không tìm kiếm ở mây trời?
 
Nhớ chỉ là nhớ, chỉ thế thôi!
Làm sao định nghĩa được nhớ đây?
Hình như có chút gì trong gió
Có chút vấn vương lúc trở trời!
 
Nhớ chỉ là nhớ, chỉ thế thôi!
"Nhớ quê nhớ kiểng" nhớ luôn người [2]
Nhớ mà tìm nghĩa sao gọi nhớ
Nhớ thương, thương nhớ vẫn luôn đôi
 
2. NỖI NHỚ CẦN THƠ
 
Sáng nay tôi nhớ lắm người ơi!
Tôi nhớ Cần Thơ của một thời
Tôi nhớ trường tôi Phan Thanh Giản
Sáng chiều bè bạn những đùa vui
 
Tôi nhớ trường em Đoàn Thị Điểm
Tôi nhớ quán chè ngọt phiến môi
Tôi nhớ Ngô Quyền đường đưa đón
Nhớ lá me rơi nhung tóc người
 
Tha hương thương nhớ lắm người ơi!
Nhớ em môi phượng trắng lụa dài
Nhớ em mắt biếc màu thăm thẳm
Em liếc nhìn tôi trời đất ơi!
 
Tôi nhớ Ninh Kiều chiều hò hẹn
Nhớ câu hờn dỗi: "Trễ hẹn nha"
Tôi nhớ môi ai run quế ngọt
Nụ hôn trong rạp Casino [3]
 
Tôi nhớ người ơi khu Vườn Ổi
Xanh ngát hồn tôi dáng mượt mà
Tôi nhớ ổi hườm răng ai nhỏ
Răng cắn tim tôi... cũng đỏ hườm
 
Nhớ chỉ là nhớ, chỉ thế thôi
Nhớ nhiều, nhớ lắm lúc chia phôi
"Xa cách nghìn trùng" nên rất nhớ
Quá khứ đẹp ơi... thuở có người
 
Nhớ chỉ là nhớ, chỉ thế thôi
Làm sao định nghĩa được người ơi?
Và cũng làm sao mà quên nhớ?
Nhớ lắm Cần Thơ phố tình tôi!
 
Cần Thơ tôi nhớ Cần Thơ lắm
Thành phố thân thương của một thời
Tiếng ve xứ lạ buồn muốn khóc
Làm sao đây hở... cố nhân ơi?!
.............
[1] Ý thơ Trần Vấn Lệ
[2] Thương cha nhớ mẹ thì về/ Nhược bằng thương kiểng nhớ quê thì đừng- (ca dao)
[3] Tên rạp chiếu phim trước 1975. Vườn Ổi là địa danh- cạnh cầu bắc Cần Thơ, bắc qua sông Hậu.
 
 
SÁNG NAY TÔI NHỚ CẦN THƠ
 
Sáng nay tôi muốn khóc
Lại nhớ Cần Thơ mình
Thôi hãy gắng lặng thinh
Kẻo người ta cười chết
 
Đời tha hương thấm mệt
Tự dưng bỗng nhớ quê
Khóc chi người ta chê?
Nhưng hình như môi đắng!
 
Tại sao mà môi đắng?
Chắc tại uống cà- phê
Quên bỏ thêm cục đường
Ôi nghĩ tôi thật tệ!
 
Tôi đâu có rơi lệ?
Lệ đâu nữa mà rơi?
Quê hương của tôi ơi
Không có gì đâu nhé!
 
Chỉ chút bên ngực trái
Nhoi nhói đau mà thôi
Có sao đâu, sẽ rồi
Sẽ hết thôi... uống thuốc!
 
Tôi đi tìm viên thuốc
Tôi uống để thôi đau
Tôi uống để... quên mau
Nhớ chi cho ngực nhói?
 
Nhói tim... làm chới với
Gây cơn mơ chập chờn
Thấy gì? Thấy cổng trường
Thấy Cần Thơ một thuở
 
Thấy hoa phượng nở đỏ
Thấy lụa trắng áo dài
Thấy một chàng đứng ngóng
Thấy mắt liếc má hây
 
Thấy hàng điệp lá bay
Rơi tóc chiều tan học
Thấy Hòa Bình đường dọc
Đại lộ của tương tư
 
Đường Ngô Quyền hình như
Em môi son cười mỉm
Thấy lòng tôi ngọt lịm
Ăn mười chén chè thưng
 
Cần Thơ tuổi bâng khuâng
Cần Thơ thuở xuân nồng
Em mười sáu trăng rằm
Đã nghìn trùng xa xăm
 
Bao năm rồi tha hương
Vẫn quê hương ngôi trường
Sáng nay lòng muốn khóc
Cần Thơ... tôi nhớ thương!
 
 
HỒN CA DAO
 
Ca dao câu hát chim quyên
chim bay xuống đất "chim quyên ăn trùn"
còn ta không phải anh hùng
ta thời lỡ vận lên rừng đốt than
 
khói than che mất trăng vàng
có che hết được nỗi buồn trăm năm?
đốt than vẫn nhớ em rằm
thôi ta đành phải bỏ rừng về xuôi
 
Ca dao khúc hát bùi ngùi
Lời ru thương nhớ bạn ơi chín chiều
"Chiều chiều chim vịt kêu chiều
Bâng khuâng nhớ bạn chín chiều ruột đau"
 
Ca dao thương nhớ ngày nao
Lời ru mẹ hát thuở nào nằm nôi:
"Sao khuê chín cái nằm dài
Thương em từ thuở tình ngoài nghĩa trong
Sao vân muôn cái mịt mùng
Thương em từ thuở nghìn trùng cách chia" *
 
Cách chia rồi đã cách chia
Bể dâu cuôc thế xa lìa biệt li
Ca dao theo gót người đi
Hành trang cuộc lữ phòng khi nhớ về
 
Tha hương vẫn mối tình quê
Cố nhân cố lí não nề xuân thu
Nhớ quê nhớ mẹ lời ru
Triết Tây thơ Mỹ... không "xù" ca dao **
.............
Bài Ca Sao - Ca dao, Phạm Duy phổ nhạc
** Xù (Phương ngữ, Khẩu ngữ): Quên
 
 
I. MỘT THỜI EM TÔI
 
"Bìm bịp kêu nước lớn anh ơi
Buôn bán không lời, chèo chống mỏi mê" (ca dao)
 
Nhánh lục bình trổ chùm bông tím biếc
Vướng bãi bùn khóc dòng xiết trôi xa!
Con thòi lòi trố mắt nhìn thương tiếc
Bỗng giật mình trái bần rụng chiều tà
 
Người về đâu lệ lưng tròng rưng rức
Bỏ lại sau bờ bến khói sương và...
Xuôi về đâu chiều bóng ngả bờ xa?
Buồn con nước bìm bịp kêu đôi tiếng!
 
Người năm cũ đâu còn áo lụa!
Trên dòng kinh bờ lở bờ bồi
Đôi mái chèo cùng đứa con côi
Vạt tóc khét lưng còng đời cô phụ!
 
Người năm cũ đâu còn son môi nụ
Bên dòng đời khóc nỗi tàn phai!
Người "chinh phu" trên ngàn đẵn gỗ [*]
Ngày khổ sai lệ đổ đêm dài!
 
Ai gây chi oan khiên dâu bể?
Để em tôi cơ khổ phận người!
Để héo hon tuổi mộng đôi mươi
Trang đài cũ tả tơi cùng năm tháng!
 
Tháng Tư chi? Nhân sinh đầy khổ nạn
Ký ức ơi! Chứng tích đến khi nào?
Làm cách gì? Biết làm sao?
Ai níu được mây trắng bay... bay...Mãi...!
............
[*] Trại "cải tạo"
Chém tre, đẵn gỗ trên ngàn
Hữu thân, hữu khổ phàn nàn cùng ai?!
(Ba năm trấn thủ lưu đồn - Khuyết danh)
 
 
II. RA ĐI, TÌM VỀ
 
Tang thương một thuở ba đào
Trùng dương cuồng nộ xác nào vùi sâu!
(Nguyên Lạc)
 
1. Ra Đi:
 
Đêm nay chợt nhớ con kinh
Hai bờ dừa nước dòng tình xuôi êm
Hậu Thạnh đồng lúa êm đềm
Anh ra Đại Ngãi tìm em má hồng
Trường xưa còn nhớ hay không?
Phượng hồng. mắt biếc. tình nồng duyên quê
 
Tháng Tư dâu bể não nề!
Anh đi "cải tạo" em về quê xưa
Lưng còng sáng nắng chiều mưa
Trên dòng kinh cũ sớm khuya tảo tần
 
Nuôi con ngấn lệ đợi chồng
Đợi bao năm nữa? Tù không có ngày!
Thôi anh tha lỗi phận này!
Tội trời xin chịu bỏ người em đi!
 
Trời bày cay nghiệt lắm chi?
Biển khơi cuồng nộ xóa đi bóng hình!
 
 
2. Tìm Về:
 
Dã nhân "trại thẳm rừng xanh"
Về tìm. hụt hẫng hư không một trời!
Vợ con mất dấu lâu rồi
Chỉ dòng kinh cũ hoa trôi tím màu!
 
Mươi năm tủi nhục kiếp nao
Cắn môi nuốt lệ. thảm. đau. phận tù!
Mệnh danh "Cách mạng mùa thu"
Ngụy ngôn giai cấp hận thù giết nhau!
 
Nhân danh đất nước đồng bào
Gây bao thảm nạn đớn đau khốn cùng
Biển dâu mất dấu tình chung!
Sinh ly! Tử biệt! Trùng phùng kiếp nao?!
 
Tháng tư! Lại Tháng Tư nào!
Vết thương thời cũ làm sao đây người?!
 
III. THA HƯƠNG, NGƯỜI LÍNH CŨ
 
Khách uống cà phê người lính cũ
Đăm chiêu đôi mắt nhìn mông lung
Điếu thuốc trên tay mờ dĩ vảng
Buồn búng lung tung những mảnh hồn
 
Sáng tháng tư có một người lính cũ
Đáy cốc cà phê đắng bóng hình
Khói thuốc ngày xưa vương cay mắt
Quá khứ buồn không lính lão mình?
 
Lính cũ rất buồn ngồi gục mặt
Ký ức nhạt nhòa... mòn theo tháng ngày qua!
Còn lại gì đâu? Ngoài nỗi xót xa
Quên và nhớ!
Sao không quên luôn nhớ?
 
 
NGƯỜI LÍNH CŨ
Người trăm năm cũ bây giờ nơi đâu?
 
I. BUỒN KHÔNG NGƯỜI LÍNH CŨ?
 
1.
Chiều vội vã tà huy nhòa bóng
Đông phong về lăn chiếc lá tàn thu
Có bóng người cao thấp lối sương mù
Đời lữ khách mòn theo từng năm tháng
 
Sâu góc vắng khói thuốc cay vương mắt
Dĩ vãng buồn theo từng giọt cà-phê
Khúc "Tình xa" quá khứ lại về [*]
Thời đã cũ. nhớ chi. người lính cũ?
 
“Lứa lận đận chúng ta cùng một lũ” [**]
Mất còn ai ngày tháng hao mòn?
Đã rồi tình sương khói hư không
Đầu tuyết điểm... buồn không người lính cũ?
 
2.
Chiều cuối năm buồn chi người lính cũ?
Bận lòng chi. đáy cốc bóng hình?
Lặng nhìn chi. khói thuốc lung linh?
Để quay quắt. để thống trầm lòng lính cũ?
 
Người lính cũ búng bay tàn thuốc vỡ
Búng bay không. từng mảnh vỡ hồn sầu?
Búng bay không. hằn những vết sẹo đau?
Tha phương. quán lạ. vọng cố nhân…
Buồn không người lính cũ?
 
Mắt phố đầy. một bóng người khập khiễng
Đêm cuối năm. từng bước quá khứ buồn
Nhớ thân quen bè bạn đã từng …
Tan sương khói!
Buồn không người lính cũ?
………..
[*] Tên bài nhạc của Trịnh Công Sơn
[**] Đồng thị thiên nhai luân lạc nhân/ Cùng một lứa bên trời lận đận– (Bạch Cư Dị/ Phan Huy Vịnh dịch)
 
II. HỒN NGƯỜI LÍNH CŨ
 
Đã rồi một trận máu tanh
Hồn xưa lính cũ tan thành quách xưa
Lạc ơi! Gió lạnh mưa thưa
Bao năm hồn cũ bây giờ còn đâu?
(Trần Phù Thế)
 
 
Mùa xuân hoa nở khoe màu
Hồn người lính cũ nỗi sầu thời qua
Còn đâu? Tình đó thiết tha
Ngày xuân đất khách chỉ là… người ơi!
 
Bạn bè dăm đứa một thời
Khói cay đôi mắt.... Giọt rơi đáy sầu
Lính ơi! đâu có gì đâu?
Mà lòng trầm thống mà rầu xuân thu
 
Buồn chi? Sương khói mây mù
Hợp tan. tan hợp bay vù trời không
Nhân sinh... những hạt bụi hồng
Lời kinh: “Mộng huyễn, bọt sương, chớp lòe.” [*]
……………….
[*] “Nhất thiết hữu vi pháp/ Như mộng, huyễn, bào, ảnh/ Như lộ diệc như điện/ Ưng tác như thị quán.”: Tất cả pháp hữu vi/ Như mộng, huyễn, bọt, bóng/ Như sương, như chớp loé/ Hãy quán chiếu như thế- Kinh Lục Như/ Kim Cang
 
 
TÌM LẠI CẦN THƠ
 
Tôi về tìm lại Cần Thơ
Ghé thăm trường cũ gọi mơ một thời
Giảng đường Khoa học của tôi
Nơi đâu bạn cũ mắt môi thủa nào?
Hỏi thăm còn lại là bao
Bổng dưng lòng chợt buồn sao là buồn!
 
Con đường Cần Thơ, Cái Răng
Đón đưa kỷ niệm lăng xăng một thời
Còn gì? Buốt lạnh mưa rơi
Buồn tôi những hạt lệ đời vỡ tan!
 
Thôi đành... lịch sử sang trang
Tìm đâu quá khứ? Có chăng nỗi sầu!
Có gì mà ngực trái đau?
Có gì sao mắt lại nhòa vậy tôi?
 
Chắc vì cát bụi mà thôi!
Phiến môi cay đắng? Đúng rồi... cà- phê!
Có gì đâu mà thiết thê?
Có chi mà phải não nề xót xa?
 
Phố xưa giờ đã hết xưa!
Cần Thơ đã mới, đừng mơ cái thời...
Dòng đời vẫn cứ mãi trôi
Về chi hụt hẫng khóc đời phế hưng?
 
MỘT THUỞ TÌNH BUỒN
 
1. Quỳnh Y Cùng Sự Đợi Chờ
(Người vũ nữ tên M. )
 
Đêm buồn rót nhạc buông mi
Riêng người. một mảnh quỳnh y đợi chờ!
 
Đèn màu. khói thuốc. rượu cay
Quỳnh y trắng màu thủy chung
Riêng người đêm nay
Người đâu? Em đợi mong!
 
Nhạc bập bùng. Tiếng ca vang
Rượu ly tràn
Môi mềm. Miệng cười. Lòng xốn xang
Đâu hình bóng thân quen?
 
Đêm mắt sâu!
Quỳnh chờ nở trọn cánh đêm
chỉ người riêng
Người đâu? Sao chưa đến?
Quay quắt khúc buồn
"Lan Huệ sầu ai Lan Huệ héo
Lan Huệ sầu đời trong héo ngoài tươi" [*]
 
Đêm sắp tàn! Nhạc trầm mi khép.
Não nùng "Lệ đá xanh" [**]
thương khúc mênh mang!
 
Thê thiết Trumpet âm khàn
"Năm năm rồi không gặp"
Tình rồi đã li tan
"Nghìn trùng xa cách
Ngày chia tay
lặng lẽ mưa rơi
Một tiếng thương ôi
gửi đến cho người" [*]
Từng khúc não nề
Nhịp bước lê thê
Vòng ôm hững hờ
Đâu ấm nồng đôi tay thân quen?
Đâu ngọt ngào tiếng thủ thỉ bên tai?
 
Mắt trông vời hướng cửa... Không ai!
Buồn thê thiết buồn! Người ơi có hay?
 
Đêm tàn! Sao người không đến?
Dạ vũ tan Nhòe điểm trang
Thôi người lỗi hẹn! Quỳnh y nát nhàu!
 
Đêm đã tàn! Ngày sắp sang!
Đường về sao thăm thẳm ngút ngàn?
Rã rời lê nhịp chân vang
 
Sương rơi lạnh mang mang!
Về đâu? Đưa đón còn đâu?
Thôi người đi rồi!
 
Người đã đi rồi!
Còn lại đây Niềm cô độc nỗi tan hoang!
 
Phương đó quan san
Người ơi có biết ngày tháng phai tàn!
Quỳnh y riêng giữ
Trắng màu thủy chung
............
[*] Lời nhạc Phạm Duy
[**] Lệ đá xanh: Thơ Thanh Tâm Tuyền, nhạc Cung Tiến
 
 
2. Tháng Ba Năm Đó
(Người lính tên N.)
 
Tháng ba người nhớ hay không?
“Tháng ba gãy súng” não nùng đời nhau [*]
 
 
Tháng ba lại tháng ba nào
Tháng ba năm đó làm sao quên người?
Tháng ba vỡ mộng tình đôi
Tháng ba buồn lắm tình tôi nghìn trùng!
 
Tháng ba say khước bạn chung
Tràn ly tiễn biệt "anh hùng" quan san
Sớm mai vội vả lên đàng
Quên lời hẹn ước xốn xang nỗi lòng!
 
Mười năm Từ Thức về trần
Thấy đời hụt hẫng đoạn trường bể dâu
Tìm người tôi biết tìm đâu?
Tìm trong nỗi nhớ những câu nhạc tình
“Chanh đường uống ngọt môi trinh”[**]
Phố xưa góc cũ …U minh cuộc đời!
 
Thôi tôi mất dấu em rồi!
Tháng ba năm đó tàn đời thanh xuân!
Chiều nay nâng chén Hồ Trường
Hồn người năm cũ nỗi lòng tháng ba
 
Tháng ba thời đó đã xa
Xa rồi. xa lắm… sao ta đắng lòng?
Tháng ba còn nhớ hay không?
Tháng ba. đừng nhớ! Dặn lòng … Lại quên!
 
Tháng ba nâng chén mình ên
Hồn người lính cũ buồn tênh cuộc tình
Tháng ba nghiêng chén nhân sinh
Mời em chiến hữu …Yên bình viễn phương!
 
Vô thường. đời đó vô thường
Thôi thì đây rượu ... thay hương khóc người!
….......
[*] Tên sách “Tháng Ba Gãy Súng” – hồi ký Cao Xuân Huy: Ghi lại cuộc “di tản chiến thuật” của các người lính Thủy Quân Lục Chiến (VNCH) tháng 3, 1975 tại cửa biển Thuận An – Quảng Trị. Ngoài một số chết, đa số các TQLC còn lại bị bắt làm tù binh, rồi đi "cải tạo".
 
THÁNG TƯ
 
Tháng tư hè ấy một thời
Áo dài phượng đỏ son môi
Dao cau mắt người cứa ngọt
Hồn tên lãng tử... tiêu đời!
 
Tháng tư ngày ấy một thời
Phố đêm mưa nặng hạt rơi
Lối về mưa giăng ngăn lối
Ngải trầm thơm ngọt môi người
 
Tháng tư gác trọ một thời
Mưa ngoài tí tách nhạc rơi
Tình trong nồng nàn dâng hiến
Ngất ngây run điếng thân người
 
Tháng Tư năm đó một thời
Trời bày cuộc thế trêu ngươi
Tang thương vạn đời tan tác
Nghìn trùng xa cách... đành thôi!
 
Mười năm từ đó một đời
Nhục nhằn cơm áo tha hương
Người xưa tìm về phố cũ
Gác xưa ngăn lối mưa giăng
 
Phố xưa giờ sao hụt hẫng
Đường xưa lạ lẫm với tôi!
Quen xưa môi cười héo úa
Bể dâu thay đổi lòng người
 
Chỉ tôi gác cũ mưa rơi?
Chỉ tôi nơi ngọt môi người?
Ngất ngây hai thân run điếng
Thanh xuân quyến luyến một thời
 
Tháng Tư mất dấu người rồi!
Phương nao tìm kiếm người ơi?!
Trường xưa phượng già trơ dạng
Còng lưng héo hắt hoa rơi!
 
Tháng Tư vĩnh biệt một thời!
Một thời mộng ước lên ngôi
Một thời môi hồng mắt biếc
Thanh xuân thắm thiết tình người
 
Tháng Tư vĩnh biệt một thời!
Một thời rạng rỡ môi cười
Tháng Tư. vĩnh biệt một thời!
Tháng Tư. vĩnh biệt tình tôi!
 
CHẠM ĐÊM CÔ LỮ
 
Chạm tôi lạnh chiếu chăn nằm
Chạm ngăn ký ức chạm thăm thẳm sầu
Nguyệt rằm dáng mộng về đâu?
Chạm đêm cô lữ biếc màu tư lương!
 
Chạm tôi điệp khúc muôn trùng
Chong khuya nến lệ não nùng liêu trai
Mượt mà trắng lụa trang đài
Áo hoa bướm mộng đêm dài huyễn mong
 
Chạm tôi em dáng nguyệt cong
Chạm môi nhung nhớ chạm trầm ngực trinh
Chạm mơ tôi đóa dạ quỳnh
Mãn khai dâng hiến đẫm tình mê hương
 
Đêm thơm da thịt dị thường
Chạm tôi phiến mộng chạm tương tư rằm
 
LỜI VĨNH BIỆT
(Thương tiếc thi sĩ Tô Thùy Yên)
 
Riêng người đây một nén hương!
Tiếc chàng thi sĩ vô thường tan mau
Biếc chiều nghiêng nắng ngang đầu
Chiêu hồn chuông gọi lời đau đến người!
Mắt đầy sương khói chiều rơi
Tiếng chiều đồng vọng người ơi nghìn trùng!
 
"Tam Giang" rày đã cạn cùng!
"Trường Sa chếnh choáng" "Anh Hùng Tận" ôi! [*]
 
Xin người an ngủ đi thôi!
" Ta Về" "nghe nặng đất trời từ tâm" [**]
................
[*] Tên một số bài thơ của thi sĩ Tô Thùy Yên: Chiều trên Phá Tam Giang/ Trường Sa Hành/ Anh Hùng Tận...
[**] Nghe nặng từ tâm lượng đất trời.- Ta Về
 
 
II. TIỄN NGƯỜI
(Tiễn biệt Tô Thùy Yên)
 
Đất trời gầy cuộc ly tan
Tôi mang áo trắng khăn tang tiễn người
Nắng chiều nhuộm tím bờ vai
Lay hồn tám sải chuông hoài vọng âm
 
Người đi vào cõi hư không
Để vần thơ lại muôn năm cho đời
“Ta về”. về với đất trời
“Từ tâm vô lượng” những lời “nở hoa”
 
“Cảm ơn hoa nở vì ta”
“Mười năm ta vẫn cứ là ta” thôi!
“Một lần kể lại rồi thôi”
“Ðành không trải hết lòng” tôi với người!
 
“Vầng trăng tiếc cuộc rong chơi”
“Tiếc đời hữu hạn”. lẻ loi. “Ta về”!
…….
(” “) Một số lời thơ trong bài “Ta Về” của Tô Thùy Yên.
 
LÀM SAO KHÔNG NHỚ?
 
1.
Sáng nay tiếng thu khẽ
chạm thăm thẳm nỗi sầu
làm sao mà có thể
không nhớ thời yêu nhau
 
Em bây giờ chắc đã
không còn tuổi dại khờ
ta bây giờ vẫn thế
yêu như tuổi ngây thơ
 
Ta bây giờ vẫn thế
vẫn là tên ngu ngơ
ta muôn đời vẫn thế
vẫn là người đợi chờ
 
Em bây giờ chắc đã
riêng vui đời phù hoa
ta một mình thua thiệt
vừa lòng em hay chưa?
 
2.
Em bây giờ có lẽ
đâu nhớ nhung cái thời
tung tăng dài lụa trắng
tóc huyền huyết phượng rơi
 
có một người đứng đợi
tay run run thư hồng
giấu vào trong quyển vở
ngại ngần trao... nhớ không?
 
3.
Ta bây giờ không thể
làm sao có phép màu
kéo lại thời quá khứ
tìm lại thuở yêu nhau
 
Em bây giờ có lẽ
đã quên ta mất rồi
ta bây giờ vẫn thế
vẫn nhớ người khôn nguôi!
 
Ta bây giờ vẫn thế
Làm sao không nhớ đây?
 
 
NHỮNG BÀI TỨ TUYỆT
 
1. LÀM SAO?
 
Biết rằng đời đó phù sinh
Thế gian Không Sắc sao tình riêng mang?!
Cách chi có được thiên đàng?
Không vầng cong nguyệt, vắng hương ngực rằm
 
2. THANH XUÂN
 
hoa nào rồi cũng sẽ tàn
thanh xuân sao chẳng vội vàng cho nhau
thơ xưa "mây trắng ngang đầu"
nhân sinh rồi sẽ khóc màu thời gian!
 
3. VÔ PHƯƠNG
 
Vẫn em vẫn dáng nguyệt rằm
Vẫn triền môi ngọt vẫn trầm ngực hương!
Dù cho nhân thế vô thường
Khanh ơi! Ta vẫn vô phương quên người!
 
4. MỘT ĐỜI NHỚ THƯƠNG
 
Vũng nước trong con cá lòng tong bơi lội
Xa nhau rồi tội lắm bậu ơi!
Chẳng thà không gặp thì thôi
Gặp nhau ruộng vắng... một đời nhớ thương!
 
5. TÂM KHÔNG
 
Ta nhìn đời đời nhìn ta
Ta nhìn ta... thấy ta bà hư không!
Trong ta còn lại chữ Tâm
Và còn lại một chữ Không dị thường!
 
HAI CÂU CA DAO VỀ MẸ
 
Nhân ngày Mother's Day, tìm tài liệu viết về Mẹ tình cờ tôi tìm gặp hai câu ca dao này trên web:
Mẹ già như chuối chín cây
Gió lay mẹ rụng, con rày mồ côi
Thật ra thì hai câu này được rút gọn từ bài ca dao dân gian về mẹ sau đây:
Mẹ già như chuối ba hương
Như xôi nếp mật, như đường mía lau
Đường mía lau càng lâu càng ngát
Cơm nếp mật ngào ngạt hương say
Ba hương lây lất tháng ngày
Gió đưa mẹ rụng, con rày mồ côi
Mẹ già như áng mây trôi
Như sương trên cỏ, như lời hát ru
Lời hát ru vi vu trong gió
Sương trên cỏ khó vỡ dễ tan
Mây trôi lãng đãng trên ngàn
Gió đưa tan, hợp, hợp, tan, nao lòng.
(Ca dao dân gian)
 
Theo tôi, chỉ hai câu ca dao rút gọn tuyệt vời trên đã đủ làm người xao xuyến nhói lòng, nhiều thêm khó nhớ. Chỉ cần đọc hai câu giản dị này bao nhiêu cảm xúc về mẹ cũng đã dâng trào.
Với niềm trân trọng tình mẹ, tôi xin phép viết lại 2 câu ca dao trên theo dòng cảm xúc riêng tôi
Mẹ già như chuối chín cây
Gió ơi đừng động khiến tôi điếng hồn!
 
MỪNG NGÀY CỦA MẸ
(Happy Mother’s Day)
 
"Bạn ở bên Texas, khoe trời có nhiều mây: những chùm hoa đang bay, để tới Ngày Của Mẹ!
Đó và đây xa thiệt. Nhớ tha thiết vô cùng. Trời nào cũng mênh mông. Mẹ, tấm lòng vô tận…
Tôi đáp lời bạn vậy.Tin Los sẽ có mây... mây bay và trăng bay... bạn qua đây cùng ngắm...
Thương một tình xa lắm, đó là Tình Cố Hương! Đó là khúc Đoạn Trường, đó là hoa nức nở...
Má ơi con về nhé/ ngả vào lòng Má, hôn. Bên Má, tình Má Con. Bên trời là giọt lệ..."
(Happy Mother’s Day - Trần Vấn Lệ)
 
Thôi tôi xin khất hẹn
Đâu mà chẳng có mây?
Đâu mà chẳng mắt cay?
Cao ốc, đèn xanh đỏ
 
Đèn Cali ngọn tỏ
"Đèn Mỹ Tho ngọn lu"
Texas đèn màu thu
Màu quê hương tôi nhớ
 
Có gì mà nức nở?
Đâu cũng là quê hương
Có gì mà đoạn trường?
Chắc vì bị từ bỏ?!
 
Bạn ơi tôi hỏi nhỏ
Thật nhớ quê hương không?
Nhớ mẹ có nhói lòng?
Hỏi chi "Con về nhé?"
 
Quê hương tôi luôn nhớ
Dù đã bị chối từ
Mẹ người tôi yêu quý
Mẹ trong lòng thiên thu!
 
Quê hương tôi là Mẹ
Mẹ cũng là quê hương
Mẹ ơi khúc đoạn trường!
Mẹ đâu rồi?... Dâu bể!
 
Làm sao tôi có thể
Gặp lại được Mẹ đây?
Trời có những đám mây
Bay về đâu... mây lệ?
 
Đúng là tôi thật tệ
Happy Mother’s Day
Mà tôi không happy
Không hỏi "Con về nhé"
 
Làm cách nào có thể
Gặp lại Mẹ mà về?
Mẹ rồi đã cùng Cha
Tan mờ trời phương viễn!
 
Con không về đưa tiễn
Buồn lắm Cha Mẹ ơi!
Từ ngày vượt trùng khơi
Đành "nghìn trùng xa cách"
 
Chiều nay nơi Texas
Trên trời có nhiều mây
Hình như mắt cay cay
Đã tới Ngày Của Mẹ
 
Happy Mother’s Day!
Happy ngày của Mẹ!
Happy... sao ngấn lệ?
Con nhớ Mẹ và Cha!
 
Sẽ không phải người ta
Nếu quên tình cha mẹ
Chắc chắn là rất tệ
Nếu không nhớ quê hương
 
LỜI HẸN ƯỚC
1.
Em còn trẻ những ước mơ quá đẹp!
Son môi cười phượng đỏ con đường
Bước tung tăng chân sáo ngôi trường
Những hò hẹn nồng nàn góc phố
 
Em còn trẻ đâu biết đời quá dữ!
Đâu biết đời đầy những khổ đau
Đâu biết người không dung thứ nhau
Toàn lừa lọc mưu toan ám hại
 
Đáng đời chưa ai bảo em khờ dại!
Tin lời tên lãng tử như anh
Để trách hờn rồi nước mắt lưng tròng
Để chờ đợi quắt quay chiều phố vắng
 
Để đếm bước rã rời cay đắng
Đường quạnh hiu dài lắm phải không em?
Đáng đời chưa ai bảo yêu lầm!
Tên lính trận hoang tàn bạt mạng
 
2.
Mộng rất nhỏ của một người cô lữ
Của một đời với bao nỗi tan hoang
Chiều đông phong thổi bay lá thu tàn
Chạm phiến nhớ tận cùng miền ký ức!
 
Nhớ một thuở nhớ một lời hẹn ước
Để xót xa dằn vặt riêng mình!
"Tháng ba gãy súng"* một kiếp điêu linh!
Em đâu biết chắc em đâu biết?!
 
Có một người sống vật vờ như chết!
Trong thảm cùng "địa ngục trần ai"
Uất hận lòng giấu bao nỗi đắng cay
Những đêm dài cắn môi thương nhớ!
 
Mười năm có đủ dài không hở?
Dã nhân trở về từ trại thảm rừng sâu
Để thấy cuộc đời tan tác bể dâu
Cùng nỗi vô vọng kiếm tìm!
Dáng ai đâu thấy!
 
Cũng phố xưa. Cũng con đường ngày ấy
Đâu những hẹn hò hờn giận em tôi?
Đâu quán quen? khúc nhạc tình "uống ngọt đôi môi"! **
Thôi giã biệt quê hương đau khổ!
 
3.
Đêm cuối đông có người rưng rức nhớ!
Dáng ngây thơ hờn dỗi thuở nào
Em dại khờ nên tin tên lãng tử
Đáng đời em đừng trách tại sao?
 
Đáng đời tôi một tên "giả ngụy"!
Không lo đón xuân
mãi tiếc cuộc hẹn nào!
Phố lạ xuân về ai nấy xôn xao
Riêng. đầu sương điểm đoạn đoài hình bóng cũ!
...................
[*] Tên sách "Tháng Ba Gãy Súng" - hồi ký Cao Xuân Huy: Ghi lại cuộc "di tản chiến tyhuật" của người lính Thủy Quân Lục Chiến (VNCH) tháng 3, 1975 tại cửa biển Thuận An - Quảng Trị. Ngoài một số chết, đa số các TQLC còn lại bị bắt làm tù binh, rồi "cải tạo".
[**] Lời nhạc Phạm Duy
 

No comments:

Post a Comment

Huy Tưởng

  Chiều tĩnh vật   Chiều đã ngấm sâu dưới mái Em nghe không chất ngất tiếng hoàng hôn giập vỡ những cánh mây hiền giả những kè đá cam lò...