Monday, May 18, 2020

Trung Chính Hồ



BÀI GỬI THEO NGƯỜI.
Em đi bỏ cỏ cho sương
Cỏ cam phận cỏ sương còn mù sa
Em đi bỏ lại cho hoa
Những bông thắm đỏ tím nhòa hương xưa
Em đi trả nắng cho mưa
Nắng chưa kịp đến mưa vừa tả tơi
Em đi bỏ lại cho tôi
Cơn vui hiếm muộn buồn vời vợi thêm
Em đi trả nhớ cho quên
Còn bao nhân ảnh đã nêm trong hồn
Em đi trời bỏ mây luôn
Sao rung mắt tối.đêm buồn trăng lu
Em đi trời đất tương tư
Bỏ tôi lạc giữa sa mù nhân gian.

BÀI THƠ ĐÃ CẠN
Tôi viết bài thơ lem vết mực
Một thời hoa bướm ép đầy trang
Một thời con chữ lô nhô chảy
vào mỗi dòng sông rất dịu dàng.
Tôi viết bài thơ thời trận mạc
Lửa khói bám đầy nỗi trở trăn
Bước đi lệ ứa đường xương máu
Mẹ khóc dài theo chữ mấy vần.
Tôi viết bài thơ tuổi biết yêu
Chữ thương chữ nhớ thuở xa người
Bỏ quên câu thệ bên thềm cũ
Để một lần đi tim vỡ đôi.
Tôi viết bài thơ nhòe nét chữ
Khắc giữa hồn đau một vết thương
Chân đá mòn theo ngày đã xế
Lối cỏ tôi về nhạt khói sương.
Tôi viết bài thơ đã cạn nguồn
Khơi dòng máu chảy lạc buồng tim
Nghe trong hư ảo mùi thi sĩ
Dỗ giấc huyền xưa mộng dưới đêm.

CHO HẾT TRĂM NĂM
Em đến ngày mưa lệ nhạt
Trăm con mắt lá.mơ nhìn
Núi ngẩn ngơ lòng suối hát
Chảy vào nỗi nhớ mênh mông.
Tóc em thơm chiều ngạc gió
Cột tình vào sợi huyền xưa
Hương đẫm mùa non vai áo
Về thương nghìn sợi tơ mưa.
Môi em hai bờ ân sủng
Ru tôi mòn dấu lăn trầm
Hồn đã trao lời sỏi đá
Vàng thu hoa tím mênh mông.
Mắt em soi nhuần năm tháng
Cho tôi thơ dại một đời
Đi qua mấy tầng bóng tối
Còn nhau tia sáng nguyên khôi.
Em đến từ muôn kiếp lạ
Nghe trong tâm thức.thân gần
Trải chiếu lên từng khoảnh khắc
Mà yêu cho hết trăm năm

CHO TÔI
Cho tôi giữ lại khuôn đời
Chút vui hiếm muộn bao dời đổi thay
Cho tôi níu lại một ngày
Ánh tà dương đã tàn phai xuống chiều
Cho tôi cất một mùa yêu
Vùi trong nỗi nhớ đã bèo bọt xưa
Cho tôi trốn biệt vào mơ
Khi bao sự thật còn phờ phỉnh nhau
Cho tôi cầm nắm cơn đau
Chờ mai tẩn liệm vào mầu nhiệm em
Cho tôi chết giữa khát thèm
Thiên đường gãy cánh trên miền phù hư.

CÓ NHỮNG BÀN TAY
Có những bàn tay lật không hết một trang đời
và có một tên người nằm chết dưới khoảng trống loang mờ vết mực
Biển vẫn sóng
và đàn cá đang nằm im trên bờ vực
chờ một cuộc hoá thân..
Có những bàn tay vừa được bọc nhung
vấy bẩn hoàng triều.bôi đen kinh sử
những bàn tay được tháp vào những chiếc nanh của loài quỷ dữ
đang bấu xé con mồi
Ôi, những bàn tay nhúng bùn đã long móng.tanh hôi
còn mân mê dan díu một chỗ ngồi..
Có những bàn tay luôn cào quơ trong bóng tối
bàn tay nặn ra nghìn dấu hỏi
và sân mê tô vẽ một thiên đường
Suốt đêm dài ngàn cánh hạc.kêu sương
Có những bàn tay bị mù không tìm thấy chốn hoàn lương

CÒN ĐÓ MỘT KHUÔN TRỜI
Bước ra chạm phải khuôn trời cũ
Vẫn luống cỏ gầy đợi cánh sương
Vẫn mây mê mỏi lưng chừng núi
như trắng giùm ta một vết thương.
Cứ mỗi lần nhón chân vào nhớ
là cả mùa xưa rụng kín hồn
Ngỡ lá chưa phai màu kỷ niệm
mà dậy mùi mưa nắng cũng hương.
Lạc bước tha phương sầu muôn ngả
Lối về thao thiết một trời quê
Khản tiếng chim kêu mù cánh gió
Còn nghe cơn bão rớt quanh đời.
Mênh mang trong cõi hư huyền
vọng Một tiếng trần ai luống ngậm ngùi

CƠN MƠ ĐÃ HẸN
Ta ngồi lại hàn huyên với gió
Lá muôn chiều rơi chạm sắc thu
Con phố đứng làm bia cho nhớ
Người qua người cuối nẻo phù hư.
Hãy nằm xuống mà nghe tim hát
Bài oan mê gõ nhịp cuồng si
Dòng máu nóng rời thân nguội lạnh
Níu thời gian không kịp quay về.
Hãy khóc với mùa xuân tàn tạ
Trong âm ba tiếng gọi bầy đàn
Lần theo tuổi.ru mòn thân phận
Con sóng lòng lên tiếng bi than.
Hãy quên hết.ngày không quay lại
Sống vì nhau.một buổi tan tầm
Đêm đang lấn vào mơ.đã hẹn
Đường ta về.kịp sáng mai không?!

CƠN MƠ TRẦM TƯỞNG
Có một mùa thu rơi trước ngõ
Vỡ cả bài ca khúc mộng du
Tiếc chi đoạn trường vô thanh ấy
Mà tiễn Kiều đi khóc Tố Như..
Lỡ bước vào khuôn ngày ảm đạm
Mây nước hoà tan nhiễm sắc màu
Có một mùa xuân rừng gió hú
Thổi đến muôn trùng những nỗi đau.
Gõ nhịp cồn ca lời bụi cát
Dỗ lòng mơ trọn giấc cuồng thi
Bùi tiên sinh hỡi! đường ba ngả*
Còn một ngả nào ông đã đi.
Hàn ơi! trăng đã vùi đáy biển
Còn bán về đâu một nỗi này

GIÓ CÒN NÔNG NỔI
Gối lên ngực tối khuya hè
Gió còn nông nổi vào khe khẽ lòng
Trăng vừa mới nhú đường cong
Tỏa hương thanh khiết xuống nồng mặn đêm.
NGƯỜI XƯA ĐÂU TÁ
Tạ tình một gánh ơn em
Bước qua mê lộ.thấy thiên đường mù
Lạc lòng mõn tiếng kinh ru
Người xưa đâu tá còn từ tạ ai.
GIỮA ĐÀO HOA RƠI
Thở vào đêm giấc liêu trai
Có con chim mộng lạc bầy vào nhau
Ơi em huyền trú phương nào
Cho tôi nhiên tịch giữa đào hoa rơi.
LỤC KHẤN
Lần thu ngồi đếm lệ trời
Thương cây lá chết giữa thời hỗn mang
Tâm hư lục khấn hàng hàng
Nam mô bá đạo còn quàng xiên nhau.
 NGHE TRONG VẠN LÝ
Mặt trời núp bóng sau mây
Nghe trong vạn lý.một bầy ngựa hoang
Trăm con sóng vỗ qua ngàn
Khúc sông tuyệt tích cả tràng giang đau.
BÔI ĐEN THÂN PHẬN
Kinh chiều lạc giọng âm hao
Mở trang u sử.loang màu máu xương
Đường cong hoạ tiết thiên đường
Bôi đen thân phận.cúng dường tuổi tên.
ĐỘC HUYỀN
Nam ai lạc phím độc huyền
Cung thương gãy nhịp.lời nghèn nghẹn xưa
Mấy thu đã lạnh sắc bùa
Bài ca xưng thậm còn trơ đá buồn.
HẾT MÙA
Gió vờn theo nắng qua truông
Thương cây lá chết trên nguồn suối khe
Hết mùa cỏ úa chân đê
Giấc mơ thị phạm nằm kề khói sương.
MƯA TRONG MẮT LỆ
Cầm mưa.mà gửi sang người
Hạt điêu linh.chảy.qua đời cưu mang
Hạt tình.lụy xuống hai hàng
Mưa trong mắt lệ.kịp bàng hoàng rơi.
VẾT THƯƠNG THẾ KỶ
Nghe trong gió.bão quanh đời
Về đâu.cơn sấm bên trời.hỗn mang
Cõi ma.khắc họa địa đàng
Vết thương thế kỷ.còn ngàng ngỡ nhau.
TRÊN BÌNH MINH MƯA
Nửa khuya.rung lắc địa cầu
Mộng vương quyền đã xám màu vô minh
Bài ca rớt nhịp tỏ tình
Khúc bi tráng gọi.trên bình minh mưa.
CƠN ĐAU TRÀN DỊCH
Hồi chuông.nguyện.mấy cũng thừa
Cơn đau tràn dịch.đã vừa tàn hơi
Người đi.quạnh một chỗ ngồi
Ánh sao vụt tắt.bên trời đang nguyên.

LỜI CỦA ĐÁ
Bao dốc đá lần qua mùa phai dấu
Thuở trăng nguyền ru lạnh mấy ngàn đêm
Hồn thu bãi mang tình ra chứng ngộ
Hốt phiêu chiều ngồi tựa đáy sầu riêng.
Đường vô tận lối về in bóng khói
Nhập nhòa đêm hoán dụ giấc miên thần
Sao tự bạch một lần khuya sống với
Lời đá mòn trong cõi mịt mù sương.
Bài kinh khổ vang lên lời đất gọi
Khúc tư trầm gõ nhịp xuống cô đơn.

MIỀN NHỚ
Đêm sà xuống một mùi hương cảm thức
Mộng ghì tay ôm nỗi nhớ lưu đày
Chim lẻ bạn hót tàn khuya trăng lụn
Rót vào lòng một điệu oán than ai
Buồn khất thực cơn mê chiều trở dạ
Đường vô biên chân mỏi với tay chùng
Gió cứ hẹn những lần mưa thù tạc
Ước mơ gầy xiêu vẹo giữa cơn dông
Xin thắp lại một lần đêm tắt nến
Ta tìm ta trên vách tối không màu
Xin giữ chút tình em mùa thương hải
Rồi mai về thăm thẳm cuối đời nhau..
Qua miền nhớ chợt thấy tình tơ nhện
Một cõi người chìm xuống đáy chiêm bao

NGƯỜI Ở ĐÓ
Đường phố đã ngủ rồi
hè khuya còn thao thức
Ánh đèn vàng không ấm được lòng đơn
Hộp cơm ban chiều như chan vào nỗi nhớ
Một quê nghèo.thấm mặn kiếp tha hương.
Đôi mắt ấy.chong vào đêm quạnh vắng
Đợi ban mai nối lại bước ân cần
Áo đã bạc trên lưng đời đá nặng
Gánh rau chiều.chợ mòn lối chia phân.
Thôi..gói lại những lầm than đã trải
Những buồn vui còn đợi phía quay về
Bao mơ ước cũng nhoà theo cơm áo
Mang nỗi buồn đắp lạnh cuối cơn mê.
Người ở đó.bên hiên đời thưa dột
Cơn mưa.dài năm tháng.vẫn còn nghe.

TÂM SỰ VỚI NỖI BUỒN
Buồn ơi! ta hãy ly thân
Bấy năm chung chạ cũng ngần ấy quen
Cầm bằng một cuộc qua đêm
Nên tiêng tiếc nhớ nên biền biệt nhau.
Buồn ơi! hồn đã bôn đào
Cơn đau truy nã còn lâu lắc tìm
Thì thôi phận số nằm im
Chấp tay mà khấn lời nguyền oan gia.
Buồn ơi! chưa đi thật à
Vết thương đã chẳng liền da thịt người
Thì thôi buồn ở đây chơi
Mà nghe con chữ khóc vùi với thơ.
Buồn ơi! buồn cứ tự do
Còn ta đeo nặng kim cô đã từng
Thu về mây kín như bưng
Chờ mai thoát xác nằm chung với buồn

THẤT HẸN VỚI THÁNG NĂM
(tặng anh Hoang Loc)
Đành mất nhau rồi tháng năm ơi..
Cuồng phong đã dậy một khung trời
Áo xưa phai nắng nhàu trong gió
Bến lở.còn đau con sóng. trôi..
Tan tác rồi em.tháng năm xưa
Người đi.gió loạn một phương chờ
Người đi.như nước không về nữa
Mẹ khóc trên từng vệt máu khô.
Đợi chờ chi nữa.tháng năm xa
Mòn thân cố xứ.lạc quê nhà
Mỗi bước đi.chìm trong bóng khói
Bỏ lại bên rừng khúc tráng ca.
Thôi đành. thất hẹn với tháng năm
Dòng đời còn vạn nẻo chia phân
Mây vẩn trên đầu. xanh luống cỏ
Ta hẹn cùng ta một chỗ nằm.
Mai sau.dẫu có quay về lại
Cũng đành. thất hẹn với tháng năm..

TRẦM CẢM
Ta rót nhớ khuấy mòn đêm cô đặc
Uống vô nhiên đáy mắt lạnh tinh cầu
Đốt tan chảy trời xanh hơ lại mộng
Cụng chén đời vỡ sóng biển khơi sâu
Ta linh cảm mùa thu rơi rớt lại
Giữa nghìn trùng bụi cát tiễn đưa nhau

TRONG TIỀM THỨC LẠC LOÀI
Này tôi
can cớ gì mà ngồi đây đẽo gọt nỗi buồn
khi ngọn khói hoàng hôn không che lấp được sự cô đơn
Tôi ở đâu mà đến với đời này ?!
Ơi, câu hỏi lá bay
đang cố lắng nghe thời gian hồi âm lời của gió
Những mảnh vỡ tháng ngày đang rơi tự do trong sự vô tình của hơi thở
Tôi đi về phía của sự tàn phai
Cách gì rồi cũng đợi một cơn mưa đủ để làm trôi đi những vết lem thân phận
đủ để xoá sạch một màu chiều ám chướng
đang từng ngày phủ kín khoảng đời tôi..
Này em
lời nào cho sự bình yên đang chìm sâu trong vực tối của cuộc đời
Tôi muốn được gọi em bằng tiếng gọi của tự do hằng thương nhớ
Tôi muốn được gánh vác cùng em từng nỗi đời đá nặng
để mỗi bước quay về còn mãi nợ lòng nhau
Tôi đang mơ về chút ánh sáng ở trên cao..
Này quê hương,
hai tiếng yêu thương lạc loài trong trí nhớ
Ở đâu rồi
tuổi thơ tôi một thời no gió
Mùa hạ nào
đánh cắp lời ru mẹ nằm ngủ dưới cánh diều
Cây khế mẹ trồng trước sân nhà rụng xuống nỗi chia xa
Và từ đấy
tôi ôm lấy một mùa thu huyễn hoặc
đi qua một mùa xuân đầy bão
Như một loài chim trốn tuyết
thầm nghe tiếng gọi của bầy đàn
như đang khóc về một tổ ấm đã sơ hoang
Còn lại đây
bóng tối đã tràn

Ừ NHÉ EM ĐI
Thôi nhé em đi
Rừng thu khép lại
Lặng lẽ tôi về
Khói sương đã trải.
Xa nhau.đành vậy
Chân mỏi cuộc người
Ba mươi năm lẻ
Ngậm buồn trên môi.
Gọi thầm tôi ơi
Lời xưa đã nghẹn
Em khuất bên trời
Ngàn mây diệu viễn.
Sông dài lỗi hẹn
Con nước ngược dòng
Chảy vào vô vọng
Người đã mênh mông.
Tình như khói sóng
Chìm dưới hư hao
Nỗi buồn đá núi
Ném vào đời nhau.
Thôi nhé em đi
Mòn dấu xuân thì
Mưa trên lá nhớ
Trời còn ướt mi
Ừ nhé em đi







No comments:

Post a Comment

Huy Tưởng

  Chiều tĩnh vật   Chiều đã ngấm sâu dưới mái Em nghe không chất ngất tiếng hoàng hôn giập vỡ những cánh mây hiền giả những kè đá cam lò...