Wednesday, December 2, 2020

Lũy Tre Xanh

BÓNG AI HIỆN GIỮA TRĂNG NGÀN
HOA VÔ ƯU NỞ ĐẠO VÀNG ĐƠM BÔNG
HẠ VỀ SEN NỞ - GIỮA MÔNG MÊNH ĐỜI
THONG DONG Ở GIỮA BỤI HỒNG

Đêm đông trời lạnh lá vàng
Xa xa 1 ánh trăng tàn cuối thôn
Mới nhìn cứ tưởng hoàng hôn
Ai hay trăng đã về non- mất rồi
 
Ngôi chùa cổ ẩn mình trong tàng lá
Nét rêu phong luôn hiện dấu người xưa
Bao tâm lực tiền nhân hằng vun đắp
Đàn hậu lai tri niệm mãi chẳng thừa
Rằm tháng tư ngày đản sanh từ phụ
Khắp làng quê già trẻ thảy hân hoan
Nơi thôn xóm pano cùng biểu ngữ
Hiện lòng thành chào đón ánh từ quang
Hoa sen nở tỏa mùi hương thơm ngát
Cùng màu cờ năm sắc gió tung bay
Con về chùa dâng nén nhang tưởng niệm
Hương ưu đàm còn phảng phất xưa nay
Con lạy Phật tri niệm ân giáo hóa
Suối từ bi lan chảy khắp làng quê
Gương trí huệ sáng soi cùng nhật nguyệt
Giúp nhân sinh vượt thoát biển bờ mê
 
gởi hương vào gió
Bởi chưng góp sắc cho đời
Bỏ rừng xuống phố rạng ngời sắc hương
Thong dong giưã cuộc vô thường
Buồn vui - thương ghét chẳng vương nỗi niềm
Chân sãi bước dõi đường chim
Ngác ngơ thành thị - lắm tim bồi hồi
Tự ngàn xưa - mãi lên ngôi
Gởi hương vào gió chưa hồi bỏ quên
Hương bay thoảng nhẹ - nhẹ tênh
Không chen lấn - vẫn ghi tên bảng vàng
Ven đường lắm kẻ tay dang
Trầm trà tri kỷ chẳng màng thế nhân
Xa rồi những bước phong trần
Về đây cô lữ - gởi thân cõi nhàn
Xả danh lợi - bớt cưu mang
Thị phi thế sự -như làn mây trôi
Nắng mưa cứ việc luân hồi
Thì ta vẫn cứ mà ngồi bên nhau
Tình thân xóa hết nỗi đau
Nhân sanh cõi mộng không lay lắc lòng
Phong lan một cõi thong dong
Gởi hương vào gió - hết vòng tử sinh
 
KÍNH DÂNG BA
Nỗi niềm Ba hỡi có hay
Thương Ba năm tháng đắng cay cuộc đời
Chăm con không nói nên lời
Miếng cơm manh áo một trời yêu thương
Ba ơi... Nhớ lắm đêm trường
Hắt hiu nỗi nhớ vấn vương bóng hình
Giờ Ba biền biết lặng thinh
Cù lao chín chữ nghĩa tình oằn vai.
Ba ơi lệ chảy hai hàng
Vì con Ba mãi nặng mang nỗi niềm
Ba ơi con quặn trái tim
Mất Ba con trẻ biết tìm nơi đâu
Đêm nay gió thét mây sầu
Thương Ba xuôi ngược bể dâu cuộc đời
Ba đã đi thật rồi đi thật xa
Lạnh ngắt lòng con lúc về nhà
Tình Ba – Nghiêm Phụ thương yêu quá
Với cuộc đời ân nghĩa thật bao la.
Nhớ Ba lặng lẽ khi chiều đến
Trông ngóng đàn con giữa lá vàng
Bước chân con trẻ đi khắp chốn
Ngôi nhà mấy mét vẫn mênh mang.

MÃI NHỚ MỘT NGƯỜI

KÍNH TIỂN ĐẠI ĐỨC QUẢNG PHƯƠNG - HIỆU PHÓ - TRƯỜNG TRUNG CẤP PHẬT HỌC -QUẢNG NAM
Chao ôi cơn lốc vô thường
Hung tin vừa nhận thê lương cõi lòng
Thầy đi về cõi thong dong
Còn người ở lại buồn trong nổi buồn
Gió hè chao đảo cánh chuồn
Lá xanh rơi rụng - sầu tuông lá vàng
Trường trung cấp -lệ hai hàng
Tăng Ni lịm chết - lệ tràn bờ mi
Từ nay trường vắng dáng đi
Thong dong hình bóng vô nghì an nhiên
Thầy về cõi chẳng trược phiền
Mái trường mất một đóa liên giữa sình
Thầy về cõi sạch vô minh
Mái trường -bục giảng lặng thinh gió lùa
Thầy về cõi chẳng hơn thua
Lợi danh suy thịnh -tiếng khua mộng trường
Tiển thầy về cõi thơm hương
Sạch mùi tục lụy -bốn phương bình hòa
Thầy về vui chốn ngàn hoa
Tịnh thanh êm nhẹ như là gió reo
Từ nay ai dõi mắt theo
Tăng ni đến lớp lòng gieo vần sầu
Giảng đường đây -bóng thầy đâu ?
Sân trường lá rụng mây sầu nhớ mong
Chắp tay thầy nhé - thong dong
Bỏ buông tất cả nhẹ lòng an vui
Thầy ơi - nở một nụ cười
Hoa sen hàm tiếu đón người rong chơi
 
TIỂN PHAN VĂN VĨNH - BẠN TỪ THUỞ ẤU THƠ
Chao ôi thế sự vô thường
Nữa đêm tin đến thê lương cõi lòng
Nhớ xưa bè bạn thong dong
chừ còn ký ức - một vòng tuổi thơ
Cấp một -hai đẹp như mơ
Hồn nhiên vô lự từng giờ bên nhau
Vĩnh ơi quặn thắt cơn đau
Lá xanh bất chợt đổi màu tang thương
Tiển bạn đi - chút thê lương
Con thơ mất chổ cậy nương sáng chiều
Vĩnh đi -ai lắm cô liêu
Mẹ già vắng bóng con yêu cậy nhờ
Còn đâu cảnh - tựa cửa chờ
Vợ hiên tần tảo bơ vơ hiên nhà
Út vừa mười tuổi vắng ba
Nhìn lên ngó xuống xót xa chiều buồn
Mẹ già chết lịm lệ tuông
Quặn gan tím ruột lạnh run xế tà
Tiển Vĩnh về với ngàn hoa
Tiển Vĩnh đi với bao la nghĩa tình
Qua rồi suy thịnh - nhục vinh
Qua rồi hỷ - nộ tâm linh cõi nầy
Vợ hiền cô quạnh từ đây
Bà con huynh đệ - lắt lay nỗi lòng
Vĩnh ơi -đi nhé - thong dong
Xả buông cõi tạm đục trong -qua rồi
Chiêm bao một giấc -chao ôi
Lợi danh suy thịnh - hụt hơi nỗi niềm
Buâng quơ - theo dấu đường chim
Đời trong hơi thở - nhịp tim đánh vần
Kẻ tơ -đường tóc - ly phân
Sự còn - việc mất ai bần thần đây
Nén nhang gởi trọn lòng nầy
Nhất tâm cầu nguyện - phương Tây - an lành
Chiều nay gió mát trời thanh
Hoa sen hương ngát - an lành phiêu nhiên
Đi hay ở - hết ưu phiền
Liên trì một chốn xa miền tràn ai

 

No comments:

Post a Comment

Huy Tưởng

  Chiều tĩnh vật   Chiều đã ngấm sâu dưới mái Em nghe không chất ngất tiếng hoàng hôn giập vỡ những cánh mây hiền giả những kè đá cam lò...